“Trời mưa rồi.” Tô Mộ Vũ ngẩng đầu lên, mở cây dù giấy trong tay.
Lý Hàn Y nhìn hắn một cái: “Có phải ngươi đi đến đâu cũng thích có mưa
không? Thế nên lúc nào cũng cầm theo dù?”
Tô Mộ Vũ nhẹ nhàng xoay cán dù, giọng nói mang vẻ tự chế giễu: “Có lẽ
vậy.”
“Ta phát hiện ngươi có một thói quen.” Lý Hàn Y lạnh nhạt nói.
“Hả?” Tô Mộ Vũ quay đầu lại nhìn Lý Hàn Y, trên mặt hắn cũng đeo một cái
mặt nạ ác quỷ, cứ như cùng một nghệ nhân trạm khắc với mặt nạ của Cơ
Nhược Phong, nhưng ác quỷ của Tô Mộ Vũ là hung ác nhe nanh, còn cái
của Cơ Nhược Phong lại nở nụ cười quỷ dị.
“Lúc nào muốn giết người là ngươi lại xoay cán dù.” Lý Hàn Y nói.
Cánh tay Tô Mộ Vũ dừng lại, sau đó lại tiếp tục xoay.
“Vì sao luôn đeo cái mặt nạ này?” Lý Hàn Y hỏi.
“Vì ta là Khôi.” Tô Mộ Vũ đáp: “Khôi, là quỷ trong người.”
“Không hiểu.” Lý Hàn Y nhếch miệng.
“Chấp Tán Quỷ, sát thủ đáng sợ nhất Ám Hà thế hệ này, khiến người ta
nghe tin là sợ vỡ mật.” Vương Nhân Tôn cắm trường đao trong tay xuống
dưới đất: “Nhưng ngươi mai danh ẩn tích đã lâu, ta tưởng ngươi đã chết,
không ngờ ngươi lại thành Khôi.”
“Rốt cuộc Khôi là cái gì?” Diệp Tiểu Phàm lấy làm khó hiểu.
“Cái gọi là Khôi chính là thủ lĩnh đội sát thủ trực thuộc đại gia trưởng Ám
Hà, trực tiếp nghe lệnh đại gia trưởng, cho nên không nhận những nhiệm
vụ sát thủ bình thường.” Ôn gia Ôn Lãnh nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-bach-ma-tuy-xuan-phong/3997621/chuong-345.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.