“Rõ ràng là một tên thái giám, sao lại xưng là đại tổng quản?”
“Đại tổng quản là danh hiệu, Ngũ Tổng Quản lần lượt là tổng quản chưởng
hương, tổng quản chưởng kiếm, tổng quản chưởng ấn,tổng quản chưởng
sách và đại tổng quản, đại tổng quản cũng tức là đại thái giám.”
“Không phải thế.”
“Ồ? Xin lắng nghe.”
“Thái giám bình thường không có thứ kia cho nên rất tự ti, cho nên dưới
chữ ‘thái’ (太) có một vạch nhỏ. Còn lên làm tổng quản thì cảm thấy đã làm
rạng rỡ tổ tông, bên dưới không có cái vạch cũng không sao, ta chính là đại
tổng quản, không có cái vạch bên dưới!”
“Lời giải thích này rất hay, đại sư huynh quả thật uyên bác. Ta thấy sư phụ
cũng không bằng ngài.”
Trên chiến trường, Lôi Mộng Sát ngồi trên lưng ngựa giơ ngón tay cái với
Quân Ngọc bên cạnh. Quân Ngọc nhún vai nhìn binh mã phía xa: “Man tộc
đúng là quân đội hổ lang. Đánh lâu như vậy còn chưa đẩy lùi được bọn
chúng.”
“Cao thủ Man tộc không hiện thế, xưa nay Võ Bảng chỉ đánh giá Bắc Ly
Nam Quyết chứ không ngờ Man tộc lại có cao thủ có thể chống lại đại sư
huynh.” Lôi Mộng Sát nhớ tới cô gái to cao kia.
“Đúng vậy, Đạm Đài Kim Nguyệt, gia chủ đương nhiệm của Đạm Đài gia,
đúng là không dễ chọc.” Quân Ngọc liếm môi: “Đúng là nữ nhân lợi hại, vẫn
là nhị nương nhà ta ôn nhu như nước.”
“Chẳng phải trước ngươi nói là tam nương à?” Lôi Mộng Sát hỏi.
“Đã có tam nương thì đương nhiên phải có nhị nương rồi, ngốc. Tam nương
thì không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-bach-ma-tuy-xuan-phong/3997617/chuong-341.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.