“Ngọn núi này sẽ là ranh giới, người của Ma giáo đừng mơ vượt qua núi
này nửa bước!” Lý Hàn Y vạch kiếm, luồng luồng sương khí ép đám người
Ma giáo đang lao tới phải lùi lại ba bước. Sau lưng Lý Hàn Y, Tạ Tuyên và
các nhân sĩ võ lâm Bắc Ly như Tạ Tuyên đang dưỡng thương. Mấy hôm nay
đám người Ma giáo luôn muốn phá vòng vây từ năm chỗ sơn môn. Sơn
môn mà Vô Song Thành phòng ngự đã thất thủ từ lâu, rất nhiều giáo chúng
Ma giáo đã xâm nhập Bắc Ly. Nơi những môn phái như Thiên Sơn phái
phòng thủ cũng báo nguy nhiều lần, chỉ có chỗ Ôn Hồ Tửu và Đường Linh
Hoàng thống lĩnh môn hạ đệ tử phòng thủ là vững như thành đồng vách
sắt. Hai đổi thủ trong số mệnh nhưng khi liên thủ lại có ăn kỳ tới kỳ lạ, Ma
giáo tấn công vài chục lần vẫn bị đánh bật trở lại. Về phần các sơn môn của
các đại môn phái Giang Nam do Lôi gia bảo cầm đầu, đã sắp bị đánh sập...
“Thật không ngờ ở nơi vực ngoại lại cất giấu nhiều cao thủ như vậy.” Quần
áo của Tư Không Trường Phong đã rách nát không chịu nổi, mái tóc buông
xõa, dáng vẻ chật vật.
Tạ Tuyên cười khổ: ”Mấu chốt nhất là đông người, hết đợt này lại tới đợt
khác.’
“Không, không phải bọn chúng đông người mà là các ngươi mềm lòng. Các
ngươi chỉ đánh bị thương chứ không giết, nhưng đám người này dưỡng
thương một ngày, hôm sau lại tiếp tục tấn công, thế nên mới hết đợt này
đến đợt khác.” Một giọng nói mang rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-bach-ma-tuy-xuan-phong/3997605/chuong-329.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.