“Nhưng...” Tề Thiên Trần dừng lại một chút: “Dù sao cũng là quốc sư của
một nước, không thể trơ mắt nhìn ngươi ám sát hoàng đế được. Hay là
chúng ta đánh cược nhé?”
“Đánh cược gì?” Diệp Đỉnh Chi hỏi.
“Chúng ta cược một ván cờ lục bác?” Tề Thiên Trần lấy từ trong ngực ra một
cái bàn cờ.
“Thiên Tử Kỳ Hạp.” Diệp Đỉnh Chi nhìn hộp cờ kia, nhíu mày nói: “Lúc trở
trong Lang Nguyệt Phúc Địa ta đã đọc một quyển sách, trên sách có nói
nếu đánh cờ lục bác trên Thiên Tử Kỳ Hạp, con người sẽ rơi vào ảo cảnh.
Vừa rồi quốc sư đã dùng Tỏa Quỷ trận với ta, bây giờ lại định lặp lại chiêu
cũ à?”
Tề Thiên Trần cầm bàn cờ mỉm cười nói: “Không ngờ Diệp giáo chủ lại hiểu
biết như vậy, thế thì ván cờ này, Diệp giáo chủ có vào hay không?”
“Không vào.” Diệp Đỉnh Chi trầm giọng nói: “Ta không có nhiều thời gian,
quốc sư, sự kiên nhẫn của ta cũng có giới hạn.”
“Vì sao lại không vào?” Tề Thiên Trần cười nói:”Trong lòng Diệp giáo chủ
đang sợ điều gì?”
“Vì sao các ngươi luôn nghĩ rằng ta sẽ sợ?” Diệp Đỉnh Chi hỏi ngược lại.
“Vì hầu hết những chuyện không cam lòng trên thế gian này đều bắt nguồn
từ sợ hãi.” Tề Thiên Trần vẫy nhẹ phất trần.
Diệp Đỉnh Chi chậm rãi đi về phía Tề Thiên Trần: “Quốc sư sai rồi, ta không
sợ hãi bất cứ thứ gì.”
Tề Thiên Trần đứng yên ở đó không hề nhúc nhích, nhìn Diệp Đỉnh Chi, vẫn
mỉm cười: “Tùy Diệp giáo chủ xử trí.”
Diệp Đỉnh Chi không hề do dự, giơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-bach-ma-tuy-xuan-phong/3997604/chuong-328.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.