Trong hoàng cung.
Trên Thanh Vân đài.
Tề Thiên Trần hất phất trần: “Bọn họ không ngăn được hắn.”
“Tia sét vừa rồi là đạo pháp tối cao của Đạo gia các ngươi, Dẫn Lôi thuật
đúng không?” Cẩn Tuyên nhìn Tề Thiên Trần một cái.
Tề Thiên Trần gật nhẹ đầu: “Đạo pháp chí tôn của Hoàng Long sơn năm
xưa, thất truyền đã lâu, ngay cả ta cũng không biết. Bạch Hổ sứ tay cầm chí
bảo Đạo gia Vô Cực côn, sử dụng bí pháp Đạo gia Dẫn Lôi thuật, nếu không
phải đang lúc sinh tử tồn vong, ta cũng rất muốn hỏi rốt cuộc sư phụ của
hắn là ai.”
“Bệ hạ, tất cả cao thủ trong Thiên Khải Thành đều tập trung dưới Thanh Vân
đài.” Cẩn Tuyên trầm giọng nói.
Minh Đức Đế cúi người nhìn xuống, có rất nhiều bóng người quen thuộc,
bốn vị còn lại trong Ngũ Tổng Quản; các cao thủ được hoàng tộc cung
phụng, luôn náu mình trong Thiên Khải Thành, hầu như mỗi người đều có
thực lực Tiêu Dao Thiên Cảnh. Tính cả hai vị Tiêu Dao Thiên Cảnh đỉnh
phong bên cạnh mình phải tới hơn hai mươi Tiêu Dao Thiên Cảnh, đặt vào
giang hồ đã mạnh hơn bất cứ danh môn đại phái nào. Lại thêm mấy ngàn
cấm quân và Hổ Bí Lang bên dưới, chẳng lẽ vẫn không ngăn được một
mình Diệp Đỉnh Chi? Một cơn cuồng phong đảo qua.
Mấy ngàn cấm quân và Hổ Bí Lang, ai nấy người ngã ngựa đổ. Tính trong
quân đội Bắc Ly thì mỗi người bọn họ đều là binh sĩ tinh nhuệ nhất, nhưng
đối mặt với cao thủ như Diệp Đỉnh Chi, thậm chí bọn họ không kịp rút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-bach-ma-tuy-xuan-phong/3997603/chuong-327.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.