“Hôm nay là ngày gì mà bằng hữu cứ nối tiếp nhau tới thế này?” Bách Lý
Đông Quân đặt chén rượu lên bàn, say khướt gục xuống.
Rèm che bị vén lên, nam tử trẻ tuổi cõng rương sách từ bên ngoài đi vào:
“Có bằng hữu từ xa tới, vui tới quên trời đất, sao ngài lại say sưa?”
Tư Không Trường Phong cười nói: “Hắn ngủ thật rồi, không thể trả lời câu
hỏi của ngươi được.”
“Lần đầu tiên ta gặp hắn, hắn đang uống rượu, không ngờ nhiều năm sau
gặp lại, vẫn thấy hắn uống rượu.” Tạ Tuyên đặt rương sách xuống đất:
“Trường Phong huynh, từ khi chia tay tới giờ không có vấn đề gì chứ?”
“Người này nói luyên thuyên quá đi thôi, đúng là đáng ghét, sặc mùi hủ
nho.” Lý Hàn Y hừ lạnh nói.
“Vị cô nương này thật quen mặt, là con gái của Lý Tâm Nguyệt tỷ tỷ phải
không?” Tạ Tuyên mỉm cười hiền lành: “Tính tình không được tốt như Lý tỷ
tỷ.”
“Ngươi gọi sư đệ ta là huynh, lại gọi mẹ ta là tỷ tỷ. Sao nào? Muốn chiếm
lợi thế trước ta à? Đừng hòng!” Lý Hàn Y trừng mắt với Tạ Tuyên.
Tạ Tuyên nhìn Tư Không Trường Phong một cái, Tư Không Trường Phong
bất đắc dĩ nhún vai: “ Ta nghi ngờ sư phụ cố ý làm khó ta, cố tình thu nhận
vị... Lý sư tỷ này trước rồi mới nhận ta.”
Lý Hàn Y lắc đầu: “Thế thì ngươi là ai? Ta thấy trên rương sách của ngươi
cũng cắm một thanh kiếm, ngươi cũng là kiếm khách?”
Tư Không Trường Phong lắc đầu: “Vị Tạ Tuyên huynh đệ này là người đọc
sách, trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-bach-ma-tuy-xuan-phong/3997597/chuong-321.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.