Bách Lý Đông Quân bị một cơn sóng đánh xuống, trong thủy triều không
có chỗ nào mượn sức, ngay lúc sắp bị sóng lớn nuốt trọn, y đặt tay lên
chuôi đao sau lưng.
Bên hông y có một thanh kiếm tên Bất Nhiễm Trần.
Sau lưng một có một lưỡi đao, tên Tẫn Duyên Hoa.
“Đao lên!” Bách Lý Đông Quân đột nhiên vung đao về phía mặt biển.
Đao khí bộc phát, đẩy hắn về phía trước, chớp mắt đã phá sóng lao tới.
“Được.” Mạc Y điểm nhẹ mũi chân, chỉ thấy một thùng gỗ từ dưới đất bắn
lên. Mạc Y giơ chân giẫm lên thùng gỗ, ánh mắt toát lên vẻ tán thưởng:
“Nên uống một chén.”
“Mạc Y! Đó là rượu của ta mà! Ta còn chưa uống đâu!” Bách Lý Đông Quân
mắng.
Mạc Y không tức giận vì Bách Lý Đông Quân gào thét với gọi thẳng tên, dù
sao ngày trước Lý tiên sinh cũng vì một ngụm rượu mà bị Bách Lý Đông
Quân mắng chửi. Y nhẹ nhàng giơ một ngón tay, đục một lỗ trên thùng gỗ,
rượu trong thùng chảy thành dòng đổ vào miệng Mạc Y. Mạc Y không
uống nhiều, nhanh chóng đá cục đá nhỏ bên dưới lên chặn lỗ hổng. Hắn
liếm môi một cái: “Hơi mặn.”
Bách Lý Đông Quân dựa vào khu vực Tây Nam và đao khí cường hãn lăn lộn
trong cơn sóng thủy triều, nhưng chỉ miễn cưỡng giữ cho mình không rơi
xuống. Y thở dài, lại cầm Bất Nhiễm Trần bên hông.
“Sư phụ, cho người thấy Song Thủ Đao Kiếm thuật của ta!”
Tay trái Bất Nhiễm Trần, tay phải Tẫn Duyên Hoa.
Bách Lý Đông Quân đột nhiên xoay người, kiếm khí dâng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-bach-ma-tuy-xuan-phong/3997584/chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.