Bách Lý Đông Quân cứ thế đứng trên vách núi, lảo đà lảo đảo đánh một bộ
quyền pháp.
Xưa nay Mạc Y chưa từng thấy bộ quyền pháp này, nhìn một lát rồi cười
nói: “Ta chưa từng thấy quyền pháp này, là gì? Thụy Mộng La Hán quyền
của Phật gia, hay là Tam Bộ Điên của Đạo gia?”
Bách Lý Đông Quân ợ một hơi rượu, lại vung quyền khiến sóng biển cuộn
trào: “Bộ quyền pháp này là ta sự sáng tạo.”
“Ồ? Vừa sáng tạo một bộ nội công, lại sáng chế một bộ quyền pháp. Đã
nghĩ ra tên chưa?” Mạc Y hỏi.
“Đợi... đợi ta đánh xong đã.” Thân thể Bách Lý Đông Quân đột nhiên ổn
định lại, bàn chân giậm mạnh xuống đất, nhưng do không khống chế được
lực lượng nên toàn bộ bàn chân lún xuống, lại phải vận sức nhấc lên, ợ một
hơi rượu dài.
Mạc Y có vẻ ghét bỏ lùi lại phía sau, vung ống tay áo, hơi nhíu mày.
Thần sắc Bách Lý Đông Quân đột nhiên trở nên nghiêm túc, không còn vẻ
xiêu xiêu vẹo vẹo lúc vừa rồi mà xuất quyền như nước chảy mây trôi, khí thế
hùng hồn, trong làn hơi nước trên biển cả, những cái bóng kia cũng như tụ
tập lại, quan sát bộ quyền pháp của Bách Lý Đông Quân.
“Không sai, đúng là một bộ quyền pháp tốt.” Mạc Y cũng tán thưởng.
Bách Lý Đông Quân đánh quyền xong, ngẩng đầu lên nhìn trời: “Ta cảm
thấy vẫn còn thiếu một chút. Bộ quyền pháp này không có khí thế như Thùy
Thiên, chỉ có biển lớn bát ngát, chẳng bằng gọi nó là... Hải Vận đi!”
“Nội công Thùy Thiên, quyền pháp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-bach-ma-tuy-xuan-phong/3997585/chuong-309.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.