“Không chữa được!” Nguyệt Dao kinh hãi, vốn dĩ cô thấy lão đạo trưởng
này tỏa ra tiên khí, đúng với câu nói ‘ngoài biển có tiên nhân’ của Bách Lý
Đông Quân, lo lắng trong lòng vốn đã buông xuống. Nhưng lão đạo trưởng
lại nói là ‘không chữa được’, khiến cô không cách nào tiếp nhận.
“Đương nhiên là không chữa được. Nội lực bị hút đi rồi, muốn lấy lại có
khác gì người chết sống lại, máu thịt sinh ra trên xương trắng. Ta chỉ là
phàm nhân, đương nhiên không làm được.” Thần sắc lão đạo trưởng vẫn
lạnh nhạt, dường như không hề tiếc nuối vì mình không chữa được.
Bách Lý Đông Quân lại không hề kinh ngạc, chỉ gật nhẹ đầu: “Ta hiểu.’
“Hiểu là sao!” Nguyệt Dao vốn luôn bình tĩnh nhưng lúc này cũng khó mà
giấu nổi cảm xúc mất mát trong lòng: “Chúng ta đi ngàn dặm xa xôi tới đây,
cuối cùng lại chẳng có cách nào à?”
“Người còn đứng được, kinh mạch chưa phế, võ công có thể học lại, nội
công có thể luyện lại. Chẳng qua cần một chút thời gian. Từ nhỏ ngươi đã
được Nho Tiên Cổ Trần rèn luyện thân thể theo phương pháp dược tu, lại
thêm võ mạch bẩm sinh, cho nên mấy năm qua tốc độ tiến bộ vượt xa
nhưng người khác. Bây giờ từ trên đỉnh núi rơi xuống, chưa chắc đã là
chuyện xấu.” Lão đạo trưởng chậm rãi nói.
Bách Lý Đông Quân cười khổ nói: “Thanh Phong chưởng giáo, đừng đùa với
ta nữa.”
“Không phải ta đang nói đùa. Trước đây Hoàng Long Sơn Thiên Sư quyển
tổng cộng có chín phần, mỗi bản là một cảnh giới, lúc đó chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-bach-ma-tuy-xuan-phong/3997580/chuong-304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.