“Dừng tay! Cô ấy là con gái ngươi đấy!” Diệp Đỉnh Chi bước thẳng lên
trước, xuất quyền đánh về phía Nguyệt Phong Thành.
Con ngươi màu kim, đây là dấu hiệu tẩu hỏa nhập ma, Diệp Đỉnh Chi không
mong đợi câu nói kia có thể khiến Nguyệt Phong Thành dừng tay cho nên
hắn không hề do dự vận tới tám thành công lực.
“Con gái?” Nguyệt Phong Thành đột nhiên buông lỏng tay, sau đó quay
sang nhìn Diệp Đỉnh Chi, giơ bàn tay ra, bắt lấy nắm đấm của Diệp Đỉnh
Chi. Chưởng lực tám thành công phu của Diệp Đỉnh Chi bị hắn dễ dàng
nắm lại, lập tức hóa giải. Khóe miệng Nguyệt Phong Thành nhướn lên: “Ồ? Hư Niệm công?”
Diệp Đỉnh Chi sửng sốt: “Sao ngươi vẫn giữ được thần trí?”
“Ngươi tưởng ta tẩu hỏa nhập ma chắc?” Nguyệt Phong Thành buông tay,
nhẹ nhàng giơ lên, mang theo một luồng chưởng phong, đánh văng Diệp
Đỉnh Chi vào tường.
Diệp Đỉnh Chi nôn ra một ngụm máu, quỳ một chân xuống đất, hai người
mới giao thủ có một chiêu, hắn đã không còn sức hoàn thủ.
Nguyệt Khanh được Nguyệt Phong Thành buông ra vẫn đang ho khan, giờ
đã lấy lại hơi, vội vàng nói: “Phụ thân đại nhân, con là Khanh Nhi đây.”
“Là Khanh Nhi à?” Nguyệt Phong Thành quay đầu sang, trừng đôi mắt đáng
sợ nhìn về phía cô.
Cha con cách xa lâu ngày mới gặp lại, nhưng trong lòng Nguyệt Khanh
không chút vui mừng hay cảm động, chỉ có nỗi sợ không thể kiềm chế. Cô
lùi lại phía sau một bước: “Vâng thưa phụ thân đại nhân.”
“Ngươi đang sợ ta?” Giọng điệu của Nguyệt Phong Thành rất bình thản.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-bach-ma-tuy-xuan-phong/3997567/chuong-291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.