Thiên Khải học đường.
Từ khi Bắc Ly dựng nước tới giờ, đã có vô số anh hùng hào kiệt, tới mức hai
chữ ‘học đường’ vốn chỉ chung chung, giờ lại mang ý chỉ riêng.
Trong thiên hạ không có học đường nào khác, có thể dừng hai chữ này để
hiểu ý nghĩa của nó.
Nguyệt Dao nhìn Bách Lý Đông Quân một cái, Bách Lý Đông Quân lắc đầu:
“Học đường rộng lớn như vậy, ngoài Lý tiên sinh ra còn có rất nhiều giáo
viên, đồ tử đồ tôn trải khắp thiên hạ, ta chưa từng gặp vị Quân Ngọc này.”
“Không chỉ có ngươi chưa từng gặp ta, Lôi Mộng Sát, Cố Kiếm Môn, Lạc
Hiên,Liễu Nguyệt, Mặc Hiểu Hắc, Tiêu Nhược Phong, bọn họ đều chưa từng
gặp ta.” Quân Ngọc cười nói.
Bên kia, lão già đã mất kiên nhẫn, đột nhiên cất bước đi về phía trước.
“Ai da, xem ra đã quyết định rồi?” Quân Ngọc nhún vai.
“Là sao?” Bách Lý Đông Quân hỏi.
“Cái tên này âm thầm bày trận rồi đây. Nhưng chỉ là Kỳ Môn Độn Giáp, mấy
năm nay ta đã may mắn chứng kiến bản thật rồi. Bên Bắc Khuyết các
ngươi...” Quân Ngọc giơ một ngón tay phải ra vẫy vẫy: “... không đủ tư
cách.”
Vừa dứt lời, thân hình Vô Tác sứ đột nhiên biến mất.
“Bên trên.” Quân Ngọc nhẹ nhàng khoát tay.
Chỉ thấy Vô Tác sứ đột nhiên từ trên đầu giáng xuống, một quyền đấm
thẳng ra.
Bị Quân Ngọc ngăn cản vững vàng.
Thân hình lại đột nhiên biến mất.
“Bên trái.” Con mắt Quân Ngọc không nháy tới một cái, vung tay trái lên.
Lại ngăn cản một quyền.
“Phía sau.” Quân Ngọc xoay người một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-bach-ma-tuy-xuan-phong/3997561/chuong-285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.