Tay trái Diệp Đỉnh Chi bế Diệp An Thế, tay phải cầm Huyền Phong kiếm, lao
như điên về phương bắc, trên đường đi, kiếm phí bộc phát ra phá tan cây
cỏ xung quanh.
Mãi tới khi một bộ áo tím ngăn trước mặt hắn.
“Đã lâu không gặp.” Nguyệt Khanh hạ giọng nói.
Ánh mắt Diệp Đỉnh Chi như có ngọn lửa cháy bừng bừng, hắn trầm giọng
hét: “Cút đi.”
“Ai u.” Một tiếng cười khẽ vang lên, Phi Ly khoanh tay nhìn Diệp Đỉnh Chi:
“Diệp Đỉnh Chi, từ khi chia tay tới giờ không có vấn đề gì chứ?”
Diệp Đỉnh Chi cố nén cơn phẫn nộ trong lòng: “Ta không muốn lặp lại lần
nữa, cút đi.”
Phi Ly mỉm cười: “Tức tối quá nhỉ. Chúng ta đi từ rất xa tới đây...”
Diệp Đỉnh Chi tay phải cắm thanh Huyền Phong kiếm xuống dưới đất, sau
đó đột nhiên nắm thành quyền, lao thẳng về phía trước, đã tới trước mặt
Phi Ly. Hắn giơ quyền phải, đột nhiên đánh xuống, trúng thẳng ngực Phi Ly.
Phi Ly lại như không kịp phản ứng, bi quyền này đánh bay ra ngoài, đâm
thẳng vào một cây dâu, khiến cây dâu gãy ngang. Phi Ly đặt mông ngồi
xuống đất, lau vết máu trên khóe miệng: “Quyền vừa rồi đúng là nặng tay
thật.”
Diệp Đỉnh Chi thu quyền đứng dậy, hít một hơi thật sâu: “Ta đã nói rồi, cút
đi.”
Nguyệt Khanh chặn trước mặt Diệp Đỉnh Chi: “Lần này chúng ta tới tìm
ngươi không có ác ý gì, chỉ muốn...”
Diệp Đỉnh Chi nhìn cô một cái, cơn thịnh nộ trong mắt đã không thể giấu
nổi: “Ta không muốn ra tay với nữ nhân, nhưng nếu ngươi không đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-bach-ma-tuy-xuan-phong/3997555/chuong-279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.