Phi Trản ngồi xuống ghế, hắn biết đây không phải chuyện dễ quyết định.
Hắn hiểu, nhưng không thể chờ quá lâu.
“Ta không biết bao giờ Diệp công tử sẽ về, nhưng ta phải đi trước khi hắn
về. Nếu Dịch cô nương muốn đi với ta, xin hãy quyết định trước lúc đó.” Phi
Trản nhắc nhở.
Dịch Văn Quân lại như không nghe thấy, vẫn lặng lẽ ngồi đó, chìm vào trầm
tư.
Cuối cùng Phi Trản đứng dậy, cúi đầu: “Thôi cứ như vậy đi, ta sẽ nói với Lạc
phó đô thống về quyết định của Dịch cô nương.”
“Đợi đã.” Dịch Văn Quân đột nhiên gọi hắn lại: “Không thể để ta suy nghĩ
thêm một chút à?”
“Bệnh tình của Tiêu Vũ điện hạ rất nặng, có lẽ cậu ấy không thể đợi Dịch cô
nương lâu như vậy.” Phi Trản lắc đầu.
Dịch Văn Quân cau mày, cuối cùng đành thở dài một tiếng: “Thôi được rồi,
ta đi theo ngươi. Nhưng có thể cho ta chút thời gian không, ta muốn để lại
cho Diệp Đỉnh Chi một bức thư.”
“Xin hãy nói ngắn gọn thôi.” Phi Trản gật nhẹ đầu.
Dịch Văn Quân tới cạnh bàn, lấy giấy bút ra, trầm ngâm một lát rồi đặt bút
viết.
“Phu quân Đỉnh Chi, gần đây thiếp thường gặp ác mộng...”
Sau thời gian một nén hương, Dịch Văn Quân đặt bức thư xuống, cuối cùng
ôm lấy đứa trẻ trên giường, đặt vào trong nội. Cô hôn đứa bé một cái: “An
Thế, mẹ đi xa nhà một chuyến, không bao lâu nữa sẽ về.”
“Còn mang cho con một vị ca ca trở về.”
Con mắt vốn ủ rũ của Phi Trản đột nhiên nhướn lên.
Dịch Văn Quân nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-bach-ma-tuy-xuan-phong/3997554/chuong-278.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.