Giang hồ phong ba định, Kim Bảng luận võ danh.
Hoa sơn trà đầy trời, bên ngoài Tuyết Nguyệt thành, một nam tử đội nón
che cưỡi một con ngựa đen chậm rãi đi tới.
Trên nón che viết một chữ ‘Bách’.
Tay phải hắn cầm dây cương, tay trái cầm một cuộn sách.
Đã nhiều năm qua, rất nhiều người trên giang hồ vẫn không biết Tuyết
Nguyệt thành ở đâu, nhưng cứ vào ngày này hàng năm, người đội nón che
này đều tới đúng hạn.
Nhưng mọi người trong Tuyết Nguyệt thành không cảm thấy kỳ quái, vì
người này tới từ Bách Hiểu Đường.
Bách Hiểu Đường, thiên hạ bách hiểu. Biết Tuyết Nguyệt thành của bọn họ
ở đây cũng không có gì kỳ lạ.
Nhưng trong Tuyết Nguyệt thành đều là người xuất thế, đáng lẽ sẽ không
lên Võ Bảng của Bách Hiểu Đường. Chỉ có một người tuy ở đây nhưng lại
vang danh thiên hạ, chính là Bách Lý Đông Quân.
“Sư phụ, con đã đứng đầu Lương Ngọc Bảng ba năm liên tiếp, tính cả hai
năm mà Cơ Nhược Phong cố tình nâng đỡ là năm năm. Đứng đầu Lương
Ngọc Bảng, sư phụ thấy con đã coi là dương danh thiên hạ chưa?” Bách Lý
Đông Quân đứng trên tường nhìn đệ tử Bách Hiểu Đường bên dưới.
Nam Cung Xuân Thủy mỉm cười: “Lương Ngọc Bảng chẳng qua là trò chơi
cổ vũ trẻ con mà thôi. Cao thủ giang hồ chân chính không để vào mắt.”
“Thế thì phải làm thế nào?” Bách Lý Đông Quân cảm thấy bất đắc dĩ: “Đúng
là khiến người ta bức bối.”
“Dương danh thiên hạ, đương nhiên phải là quan tuyệt thiên hạ. Lương
Ngọc Bảng chưa đủ, Quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-bach-ma-tuy-xuan-phong/3997545/chuong-269.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.