Cuối cùng sứ giả của Bách Hiểu Đường cũng mở cuộn sách được niêm
phong.
Toàn thành tĩnh lặng, chỉ có tiếng chim kêu trên bầu trời.
Nam Cung Xuân Thủy không nói gì thêm, để lại hai tỷ đệ Lạc Hà Lạc Thủy,
đi xuyên qua đám người tới bên cạnh Bách Lý Đông Quân.
“Nghe nói gần đây danh tiếng của thằng nhóc ở Đường môn rất vang dội.”
Hắn nói đầy ẩn ý.
“Lương Ngọc Bảng hạng tám, Lôi môn Lôi Oanh.’
“Lương Ngọc Bảng hạng bảy, Lôi môn Lôi Vân Hacj”
Sau khi Lôi Mộng Sát rời khỏi Lôi môn, rốt cuộc thế hệ trẻ của Lôi môn
cũng có người đứng trên Lương Ngọc Bảng, Lôi Môn Song Tử, hai năm qua
tung hoành giang hồ, ngay cả mọi người trong Tuyết Nguyệt thành cũng
nghe tên bọn họ.
“Hạng sáu Lương Ngọc Bảng, Tuyết Nguyệt thành, Lý Hàn Y.”
Bách Lý Đông Quân mỉm cười nói: “Hàn Y sư muội xem như cháu gái bọn
họ? Nhưng xếp hạng còn cao hơn họ một bậc.”
Nam Cung Xuân Thủy nhún vai: “Trong Lôi môn chia ra các chi rất phức tạp,
nói lại thì Lôi Mộng Sát và Lôi Môn Song Tử hiện tại thuộc về các chi khác
biệt, đã không còn quan hệ thân thích gì rồi. Nhưng đúng là nên tính Lý
Hàn Y là nhỏ hơn một lứa. Có điều đấy là tính theo Lôi môn, tính theo bên
ta thì Lý Hàn Y và Lôi Mộng Sát thuộc cùng một thế hệ cơ.”
Bách Lý Đông Quân gãi đầu: “Đúng là loạn.”
“Lương Ngọc Bảng hạng năm, kiếm khách không môn phái, Nhan Chiến
Thiên.”
“Lương Ngọc Bảng hạng tư, Lung Nguyệt các, Trích Nguyệt Quân.”
“Lương Ngọc Bảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-bach-ma-tuy-xuan-phong/3997546/chuong-270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.