Cuối cùng Bách Lý Đông Quân và Tư Không Trường Phong cũng trở lại học
đường, Lý tiên sinh không đi theo. Hai người đi song song trong học
đường, đột nhiên cảm thấy lạ lẫm.
Trong học đường hiện tại, tiếng đọc sách vang lên sang sảng.
Không có bát công tử kiếm pháp trác tuyệt, võ công phi phàm trấn thủ, học
đường không hề trở nên hiu quạnh. Tiếng đọc sách sang sảng, các thư sinh
mặc áo trắng cầm sách đi lại, miệng tranh luận lời nói của phu tử trong
sách, hoàn toàn khác ấn tượng của bọn họ về học đường.
Từ bây giờ mà học đường thành nơi chuyên tâm đọc sách thánhp hiền rồi? “Đáng ra phải để sư phụ tới học đường xem thử.” Tư Không Trường Phong
cảm thán.
Bách Lý Đông Quân mỉm cười, nhớ tới vẻ khinh thường của Lý Trường Sinh
khi nhắc tới chuyện đến đây, chắc đã đoán được tình cảnh này.
Viện giám của Sơn Tiền thư viện Trần Nho, quả nhiên có chút bản lĩnh.
“Hai vị về Thiên Khải Thành, cuối cùng cũng tới học đường xem thử à?” Một
giọng nói mang ý cười vang lên, Bách Lý Đông Quân và Tư Không Trường
Phong quay người, chỉ thấy một nho sĩ trung niên mặc áo xám đang cầm
sách đứng đó.
“Tiên sinh.” Bách Lý Đông Quân chắp tay nói.
Tư Không Trường Phong cúi người một cái, giọng điệu hết sức cung kính:
“Trần tiên sinh.” Khi Tư Không Trường Phong ở trong hành động, Trần Nho
đã truyền thụ cho hắn công phu Trường Đoản Bất Bình thương, giúp ích rất
nhiều cho hắn, thậm chí còn chỉ cho hắn con đường bái sư. Trong thâm tâm
hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-bach-ma-tuy-xuan-phong/3997531/chuong-255.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.