Cả Tiêu Nhược Phong, Trần Hổ hay Vương Trù đều đã chiếm thượng phong,
nhưng đối phương cũng càng lúc càng quyết chí, chỉ mong cuốn lấy bọn
họ, cho nên cho bọn họ chiếm thượng phong nhưng không thể kết thúc
trận chiến.
Còn thời khắc này, đứng trước mặt Tạ tam gia là một kiếm khách thiếu niên
đã thụ thương, một cô gái tinh thông thuật dịch dung, Bách Lý Lạc Trần
không giỏi võ công và người trẻ tuổi tạm thời còn chưa rõ sâu cạn. Với
năng lực của Tạ tam gia, một đao thôi là có thể lấy đầu Bách Lý Lạc Trần...
Có nên thử không? Thiếu niên cầm kiếm đặt tay lên trường kiếm bên hông, hạ giọng nói: “Hầu
gia yên tâm, chắc chắn ta sẽ...”
“Ngươi thôi đi.” Tô Viện cười khanh khách: “Lần này ngươi còn chẳng đỡ nổi
một đao.”
Thiếu niên cau mày: “Nói vậy là ngươi có cách?”
Tô Viện chỉ người trẻ tuổi trước mặt: “Chẳng phải vẫn còn hắn à? Tiểu bá
vương của Càn Đông Thành, Bách Lý Đông Quân.”
Bách Lý Đông Quân mỉm cười nhìn Tạ tam gia trước mặt: “Vị lão gia này
định động thủ à?”
Tạ tam gia cúi đầu nhìn thiếu niên trước mặt: “Ám Hà Tạ gia, Tạ Tam.”
“Phủ Trấn Tây Hầu, Bách Lý Đông Quân. Ta có hai vị sư phụ, một tên Cổ
Trần.” Bách Lý Đông Quân đột nhiên phất ống tay áo, giang cánh tay.
“Nho Tiên Cổ Trần?” Tạ tam gia sửng sốt.
“Còn một người, tên Lý Trường Sinh.” Bách Lý Đông Quân khẽ mỉm cười.
Tạ tam gia híp mắt: “Đúng là toàn những cái tên nổi danh thiên hạ, nhưng
hình như ngươi không hiểu Ám Hà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-bach-ma-tuy-xuan-phong/3997520/chuong-244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.