Năm trăm Kim Ngô Vệ hộ tống một chiếc xe ngựa nào đó phi nước đại rời
khỏi Càn Đông Thành.
Trấn Tây Hầu danh chấn thiên hạ mặc tấm áo đỏ máu ngồi trong xe ngựa,
trong thánh chỉ chỉ cho phép ông mang mười người theo. Đối với vị hầu gia
năm xưa mỗi khi xuất chinh ít nhất cũng là mười vạn đại quân theo sau,
đúng là quá ít ỏi. Nhưng càng ít ỏi là, Bách Lý Lạc Trần chỉ đem theo năm
người.
Một người trung niên cao to bụng phệ, mặt mày bóng loáng, cầm một cái
bọc, bên trong để bảy thanh đao to to nhỏ nhỏ,tự xưng là Thất Tinh Đao tổ
truyền. Đao pháp của hắn rất lợi hại nhưng không phải để giết người mà để
cắt thịt. Trong phủ Trấn Tây Hầu, không ai không biết, không người không
hay. Mọi người gặp hắn đều gọi một tiếng Vương sư phụ, hay còn gọi là
Vương Trù, còn tên tuổi thật thì không ai biết, là đầu bếp xuất sắc nhất hầu
phủ, món lợi hại nhất là trâu nướng nguyên con. Đưa một con trâu sống
vào, đợi một đêm, trưa hôm sau là có thể mở tiệc.
Ngồi bên cạnh gã cao to trung niên lại là một người hoàn toàn khác biệt,
đó là một cô gái khoảng ba mươi tuổi, mặc đồ trắng từ trên xuống dưới,
vóc dáng nở nang, gương mặt xinh đẹp, nhất là vẻ phong tình giữa hai
hàng mi, e là nam tử có sống lưng cứng rắn nhất cũng phải cúi người.
Vương Trù chỉ ngồi bên cạnh cô ta mà toàn thân khô khốc, nhưng mắt nhìn
thẳng, không dám liếc sáng. Hầu gia để tang vợ đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-bach-ma-tuy-xuan-phong/3997513/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.