Cảnh Ngọc vương phủ.
Vương phủ có liền hai cậu con trai, có thể nói là chuyện đại hỉ. Trong hai
tháng tiếp đó, quan lại lớn nhỏ và quý tộc trong triều lao nhao tới đây chúc
mừng. Nhưng bọn họ chỉ thấy được vương tử Tiêu Sở Hà vừa ra đời đã kêu
khóc như sấm chấn động cả vương phủ, chứ không thấy được thất vương
tử Tiêu Vũ.
Từ ngày sinh được Tiêu Vũ, trắc phi Dịch Văn Quân lấy cớ con trai bị bệnh,
luôn ở trong tẩm điện của mình, xin miễn gặp tất cả khách khứa.
Mãi tới khi một con bồ câu đưa thư bay tới nơi cực hàn xa xôi.
Thiên Ngoại Thiên Vô Tướng sứ ngồi trên ghế mở tờ giấy ra.
Dịch Văn Quân sinh được đứa con thứ bảy cho Cảnh Ngọc Vương, tên Tiêu
Vũ.
“Đến lúc rồi.” Ngón tay Vô Tướng sứ khẽ động, tờ giấy trong tay hắn lập tức
hóa thành tro tàn. “Phi Trản.”
Một nam tử cao lớn mặc áo trắng xuất hiện trong sân, hai vai hắn buông
thõng, khóe mắt cụp xuống, dáng vẻ chẳng có chút tinh thần nào.
“Ngươi đến Thiên Khải Thành, tìm hai vị tôn sứ Vô Pháp Vô Thiên, nói với
bọn họ đã đi đủ lâu rồi, nên làm chút chuyện nghiêm chỉnh.” Vô Tướng sứ
nói đầy ẩn ý.
Phi Trản ỉu xỉu gật nhẹ đầu: “Được! Chúng ta cần làm gì?”
“Đưa Cảnh Ngọc vương phi Dịch Văn Quân ra khỏi Thiên Khải Thành, đem
đến Cô Tô thành, gần chỗ Hàn Sơn tự, để cô ta gặp Diệp Đỉnh Chi.” Vô
Tướng sứ ngẩng đầu nhìn về phía xa: “Người yêu gặp mặt, duyên xưa nổi
về, chuyện tình đẹp đẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-bach-ma-tuy-xuan-phong/3997500/chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.