Trong xe ngựa, hai người Vô Pháp Vô Thiên vẻ mặt nghiêm nghị.
Vô Thiên lau mồ hôi trên trán, hắn vốn mập lùn, ngồi trong xe ngựa này
một lúc lâu, toàn thân đã đẫm mồ hôi. Hắn cau mày nói: “Rốt cuộc tên thái
giám này toan tính điều gì?”
Vô Pháp thở dài: “Tuy vẫn thấy hắn không đơn giản, nhưng hình như chúng
ta nghĩ về hắn vẫn quá đơn giản rồi.”
“Một tên thái giám, cái mệnh căn cũng chẳng còn, còn định gây mưa gió
gì?” Giọng nói Vô Thiên toát lên vẻ coi thường.
“Đừng có coi thường thái giám. Trong lịch sử đã có bao nhiêu triều đại bị
đám thái giám này khuấy cho tối tăm trời đất rồi. Ngay cả trong triều đại
của Bắc Ly, triều trước cũng có tên đại thái giám gây họa cho triều cương,
xưng là Cửu Thiên Tuế. Sau khi hắn chết, hoàng tộc Bắc Ly còn lập quy định,
Ngũ Tổng Quản các đời, khi hoàng đế đời trước băng hà, tân hoàng lên
ngôi, phải bị phái tới trấn giư trong hoàng lăng, đề phòng có chuyện như
vậy lặp lại.” Vô Pháp nói đầy ẩn ý: “Đại tổng quản Trọc Thanh võ công bất
phàm, quyền lực cũng không thấp, đương nhiên không cam lòng đi trấn
thủ hoàng lăng.”
Vô Thiên cười lạnh: “Sao hoàng tộc Bắc Ly lại ngu xuẩn vậy, quyền lực lớn
như thế mà lại đưa cho đám thái giám này.”
“Thái giám là nội thần, theo nguyên tắc thì là người một nhà với hoàng đế.
So với chuyện giao quyền lực cho ngoại thần dã tâm bừng bừng, đúng là
các thái giám khiến đế vương bớt lo nghĩ hơn. Nhưng e là Trọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-bach-ma-tuy-xuan-phong/3997501/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.