Thiên Khải Thành.
Cảnh Ngọc vương phủ.
Cảnh Ngọc vương phi vừa cưới đang ngồi trong biệt việt của mình, lẳng
lặng nhìn bầu trời.
Đám thị nữ đứng phía xa, nhìn vị vương phi kỳ quái này.
Có thể nói cô là vị vương phi được sủng ái nhất hiện giờ, mấy tháng sau khi
vào phủ, số lần Cảnh Ngọc Vương tới chỗ các vương phi khác chỉ mười lần
không được một. Nhưng xưa nay vị vương phi này chưa bây giờ cười, ngày
ngày sắc mặt luôn lạnh lẽo. Cô không ôn hòa lễ độ như các vương phi khác,
cũng không ngang ngược càn rỡ, chỉ lạnh lùng, đối với ai cũng lạnh lẽo xa
cách.
“Thái y đến.” Một thị nữ đi tới nói nhỏ.
Cảnh Ngọc vương phi ho nhẹ một tiếng, mấy hôm nay thân thể cô hơi khó
chịu, thường hay tự dưng thấy buồn nôn, cũng không ăn được gì. Tuy từ
chối mấy lần nhưng Cảnh Ngọc Vương vẫn gọi thái y tới.
“Để vào đây đi.” Cảnh Ngọc vương phi che trán, có vẻ mệt mỏi.
Thái y tới, cẩn thận từng tí đặt rương thuốc xuống. Trước khi đến hắn đã
nghe nói vị vương phi này khá kỳ quái, cho nên càng cẩn thận hơn. Hắn
nhỏ giọng nói: “Vương phi, ta bắt mạch giúp ngài nhé.”
“Thật ra có gì đâu, cùng lắm là dính phong hàn chút thôi.” Cảnh Ngọc
vương phi miễn cưỡng nói, giơ tay ra.
Thái y giơ ngón tay đặt lên, một lát sau thần sắc hơi đổi, hắn vội vàng nói:
“Có phải mấy hôm nay vương phi thường xuyên nôn mửa, ăn uống không
trôi?”
“Đúng.” Thần sắc Cảnh Ngọc vương phi thoáng chút bất an.
Thái y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-bach-ma-tuy-xuan-phong/3997498/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.