Trong học đường, có một đứa trẻ nhanh chóng đẩy cửa vào: “Công tử! Công tử!”
Đám người kia nhận ra là thư đồng của Liễu Nguyệt công tử, không ngăn
cản cậu, nhanh chóng nhường đường. Thư đồng lao vào trong phòng, lắc
đầu thở dài: “Công tử, không ổn rồi!”
Liễu Nguyệt công tử phe phẩy cây quạt xếp trong tay, lắc đầu thở dài: “Sao
mà không ổn?”
“Có người đang xông vào thành!” Thư đồng gho: “Lao thẳng về phía Cảnh
Ngọc vương phủ, Ảnh tông phái người chặn đường, đã có vài người bị
thương.”
“Ai mà to gan như vậy?” Liễu Nguyệt giật mình hỏi.
“Diệp... Diệp...” Thư đồng cố gắng nhớ lại cái tên kia.
Bách Lý Đông Quân mỉm cười: “Không phải Diệp Đỉnh Chi đấy chứ?”
Thư đồng vỗ tay bộp một cái: “Đúng! Chính là Diệp Đỉnh Chi!”
Bách Lý Đông Quân kinh hãi: “Là Diệp Đỉnh Chi thật à? Hắn tới Cảnh Ngọc
vương phủ làm gì?”
Lạc Hiên cũng nhíu mày: “Án mưu phản của họ Diệp năm đó là Thanh
Vương thi hành, từ đầu đến cuối Cảnh Ngọc Vương không hề tham dự, nếu
Diệp Đỉnh Chi đến báo thù cho cha thì sao lại tới Cảnh Ngọc vương phủ?”
“Đi đã rồi nói.” Bách Lý Đông Quân làm sao biết được chuyện này, xách đao
kiếm lên lao ra ngoài phòng.
Tư Không Trường Phong nghi hoặc: “Diệp Đỉnh Chi là ai?”
“Lát nữa hãng nói, tìm thấy hắn trước đã.” Bách Lý Đông Quân vội vàng đi
vào trong sân.
Liễu Nguyệt quay lại nhìn Lạc Hiên: “Thế tử phủ Trấn Tây Hầu nhờ ngươi
trông hắn mà, cứ thả hắn đi như vậy à?”
Lạc Hiên lắc đầu, lập tức đi theo.
Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-bach-ma-tuy-xuan-phong/3997477/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.