Tiêu Nhược Phong đi tới cửa, nhìn lên trời, sau đó nói với Bách Lý Thành
Phong: “Thế tử, hay là chúng ta tới gặp hoàng huynh một chút?”
Bách Lý Thành Phong gật nhẹ đầu: “Gặp Cảnh Ngọc Vương bây giờ có tiện
không?”
“Đương nhiên là tiện, tân lang mà, có phải làm gì đâu.” Tiêu Nhược Phong
cười nói.”
Bách Lý Thành Phong đứng dậy, nhìn Bách Lý Đông Quân: “Ngươi đợi ở
đây! Đến giờ thì theo các vị công tử tới.”
Thanh Ca công tử Lạc Hiên mỉm cười: “Lát nữa ta sẽ đẫn tiểu sư đệ đến.”
“Làm phiền công tử.” Bách Lý Thành Phong quay người, đi tới bên cạnh Tiêu
Nhược Phong: “Vậy xin quấy rầy vương gia.”
“Là chúng ta quấy rầy mới đúng.” Tiêu Nhược Phong mỉm cười, đi ra cửa.
Mấy vị công tử trong sảnh vẫn ngồi lặng lẽ uống trà, chỉ có Lôi Mộng Sát đi
theo ra ngoài.
Bách Lý Đông Quân nhíu mày, giơ tay huých Tư Không Trường Phong một
cái: “Sao ta cảm thấy bọn họ có chuyện gì đó giấu ta?”
“Không phải giấu ngươi. Chỉ là có nói cho ngươi biết cũng không có tác
dụng gì.” Lạc Hiên cười nói.
Bách Lý Đông Quân nhếch miệng: “Thế thì chắc chắn không phải chuyện tốt
rồi.”
“Mấy ngày nữa ta sẽ rời Thiên Khải Thành.” Lạc Hiên đột nhiên nói.
Bách Lý Đông Quân sững sờ: “Vì sao?”
“Tiên sinh đi rồi, chúng ta cũng coi như ăn học thành tài về nhà. Ta, Liễu
Nguyệt, Hiểu Hắc sẽ rời khỏi nơi này, lần sau gặp lại là ở giang hồ.” Lạc
Hiên nhìn qua hai người khác.
Bách Lý Đông Quân không nhận ra ý tứ trong lời nói, trực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-bach-ma-tuy-xuan-phong/3997476/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.