Trăng sáng sao thưa.
Lạc Hà đã nằm trong nhà ngủ, hắn để một gian phòng riêng cho Bách Lý
Đông Quân và Tư Không Trường Phong. Có điều, tuy Bách Lý Đông Quân
thấy thân thể mệt mỏi nhưng chỉ nằm đó, mãi vẫn không thể chìm vào giấc
ngủ, mãi tới khi nghe tiếng hít thở của Tư Không Trường Phong bên cạnh
chậm rãi trở nên nhẹ nhàng, hắn mới đứng dậy, đi ra ngoài sân một mình.
Ánh trăng chiếu lên người hắn, cảm giác hơi lạnh. Bách Lý Đông Quân thở
dài một tiếng, cầm trường kiếm lên.
“Sư phụ...” Y gọi khẽ.
Đời này Bách Lý Đông Quân có hai vị sư phụ, một là Tây Sở Nho Tiên Cổ
Trần, một là Tắc Hạ Học Đường Lý tiên sinh, nhưng đối với Lý tiên sinh, y
thường gọi là ‘tiên sinh”, còn gọi ‘sư phụ’ vẫn là ông lão mặc đồ trắng khắp
người, thích chơi ảo thuật.
“Ta dạy con Vấn Đạo Vu Thiên, nhưng chắc con cũng nghe nói, một thức
khác mới thật là lợi hại, chiêu đó gọi là Đại Đạo Triêu Thiên. Ta sẽ dùng cho
con xem, nhưng đây là đại đạo của ta, đại đạo của con thì con phải tự đi.
Đợi tới lúc nào con tự đi được ra đại đạo, chắc chắn con sẽ được như lời
mình nói!”
“Dương danh thiên hạ!”
Lời nói của Cổ Trần vẫn vang vọng bên tai, Bách Lý Đông Quân vuốt ve
thanh Bất Nhiễm Trần trong tay, lẩm bẩm: “Đại đạo của ta... là gì đây?”
Y nhớ lại lúc ở trong Đường môn, Nam Cung Xuân Thủy giơ tay lên là vào
Tiêu Dao Thiên Cảnh, giơ tay lên lần nữa là Thần Du
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-bach-ma-tuy-xuan-phong/3997467/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.