Nam Quyết.
Lạc Khê sơn.
Diệp Đỉnh Chi nằm giữa sườn núi, ngậm một cọng cỏ đuôi ngựa, ngửa đầu
lên nhìn bầu trời, phía sau là một gian nhà tranh che một nửa, xem ra là nơi
hắn sẽ ở sau này. Hắn giơ tay cầm bình rượu, nhưng lung lay vài cái, đã
rỗng tuếch. Hắn mỉm cười: “Không có rượu uống. Thôi vậy, uống rượu của
tên kia rồi thì uống mấy thứ rượu này đúng là không quen.”
Đột nhiên một tiếng tỳ bà vang lên.
Diệp Đỉnh Chi nhíu mày nhưng không đứng dậy.
“Thiếu chủ.” Bốn bóng người hạ xuống sau lưng hắn, một người tay cầm
ống sáo, một người ôm tỳ bà, một người cầm đàn nhị hồ, còn một người
dắt ngọc tiêu bên hông, chính là bốn người theo Vũ Sinh Ma xông vào
Thiên Khải hoàng thành ngày hôm đó.
Diệp Đỉnh Chi vẫn nằm lười biếng: “Các ngươi đến rồi.’
“Chúng ta đã mang kiếm phổ mà thiếu chủ muốn tới đây. Nhưng chủ nhân
đã nói, không cho phép thiếu chủ luyện Ma Tiên Kiếm.” Người mặc áo tím
trầm giọng nói.
Diệp Đỉnh Chi nhún vai: “Lần trước tới tìm ta, các ngươi đã nói gì?’
“Khi còn sống chủ nhận có lệnh, sau khi người mất, bốn người chúng ta
hoàn toàn nghe lệnh thiếu chủ.” Người mặc áo tím cầm ống sáo chậm rãi
nói, giọng nói thành khẩn, không chút bất mãn.”
“Đã hoàn toàn nghe lệnh ta, sao còn quản chuyện ta luyện kiếm.” Diệp Đỉnh
Chi xua tay: “Để kiếm phổ lại, các ngươi đi đi.”
“Đi?” Người mặc áo tím đặt kiếm phổ xuống đất, khẽ cau mày.
“Ta biết năm xưa các ngươi đều được sư phụ của ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-bach-ma-tuy-xuan-phong/3997468/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.