Nam Cung Xuân Thủy nhảy vào trong thành, chỉ tồn thời gian nửa nén
hương đã tới cuối Hạ Quan thành, nơi đó có một tòa tháp cao, cao tới tận
tầng mây.
Tháp có mười sáu tầng, bên trên viết ba chữ, Đăng Thiên các.
Bên ngoài Đăng Thiên các vẫn là phàm thành, qua Đăng Thiên các mới có
thể thấy Tuyết Nguyệt.
Mười sau cao thủ tới từ Tuyết Nguyệt thành đã nghênh đón trong các. Mỗi
người trong bọn họ đều là cao thủ giang hồ thoái ẩn võ lâm, nghỉ ngơi ở
đây, thấp nhất cũng là Kim Cương Phàm Cảnh đỉnh phong, còn càng lên
cao thì cảnh giới càng cao. Mấy ông lão trên tầng cao nhất đã thật sự đạt
tới Tiêu Dao Thiên Cảnh.
Có thể nói, đúng là một bước lên trời.
Nhưng như vậy thì đã sao.
Nam Cung Xuân Thủy phất ống tay áo, tay không lên lầu, lên thẳng tầng
mười sáu.
Trong mười sáu tầng Đăng Thiên các, tiếng kêu rên khắp nơi, hàng loạt cao
thủ bị phá đao hủy kiếm, bị đánh cho không bò dậy nổi.
Rất nhiều năm trước chuyện này đã từng xảy ra, năm đó tiểu thư mới mười
chín tuổi.
Trưởng lão trấn các trên tầng mười sáu nhận ra vị bằng hữu năm xưa, che
ngực nói: “Vì sao lại là ngươi?”
Nam Cung Xuân Thủy lạnh lùng nhìn hắn: “Năm đó lão thành chủ bảo
ngươi đến cản ta, bây giờ tiểu thành chủ cũng bảo ngươi đến cản ta, ta
cũng phải nói một câu, vì sao lại là ngươi?”
Trưởng lão trấn các cau mày quan sát hắn một chút, nghi hoặc: “Sao ngươi
không già đi, thậm chí còn trẻ hơn...”
“Bởi vì ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-bach-ma-tuy-xuan-phong/3997461/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.