Đường Linh Hoàng và Ôn Hồ Tửu nổi danh đã nhiều năm, một bên là nhân
tài kiệt xuất của Đường môn, một bên là kỳ tài Đường môn, tranh giành cao
thấp đã nhiều năm, mà đây là lần đầu tiên bọn họ đứng chung một chỗ.
Cao thủ ra tay, so chiêu một lần là biết cao thấp.
Người đeo mặt nạ trước mặt có cao hay không? Ôn Hồ Tửu đứng trong bậc thứ trên Quan Tuyệt Bảng vừa ra tay đã biết
ngay cả Đường môn nổi danh thiên hạ cũng không nuôi được loại dược
nhân như vậy.
Còn Đường Linh Hoàng còn thấy rõ hơn, dược nhân mà Đường môn bọn
họ chế tạo là lấy độc giải độc mới có thể chịu được độc trong thiên hạ chứ
không phải dựa vào chân khí hộ thể, đạt tới Kim Cương Thân của Phật môn.
Vừa rồi hắn không ra tay chỉ là muốn nhìn ra hư thực của người này.
Ánh mắt người đeo mặt nạ dần dần trở nên rõ ràng, trong trẻo như làn
nước mùa xuân.
“Là ngươi!” Vừa rồi Bách Lý Đông Quân đã cảm thấy dáng dấp người đeo
mặt nạ khá quen thuộc, lúc này nhìn ánh mắt đó là lập tức nhận ra.
Lý tiên sinh của học đường ngày trước, Nam Cung Xuân Thủy ngày nay.
Người đeo mặt nạ tháo mặt nạ xuống, để lộ gương mặt trẻ trung tuấn tú,
hắn mỉm cười: “Ôn gia, đúng là độc.”
Đường Linh Hoàng và Ôn Hồ Tửu đều kinh ngạc.
Võ công mà người này vừa thể hiện đã gần đạt tới Kim Thân La Hán của
Phật môn, không rèn luyện mấy chục năm thì làm sao có thể chất như vậy
được? Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-bach-ma-tuy-xuan-phong/3997455/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.