Đường Liên Nguyệt rung ống tay áo, trong tay đã có thêm một mũi Mai
Hoa Châm. Người trung niên để ria mép đi tới, giơ tay ấn cánh tay đang
định nâng lên của Đường Liên Nguyệt xuống.
“Phúc Lộc thúc?” Đường Liên Nguyệt khẽ nhíu mày.
Người trung niên để ria mép mỉm cười, bước tới hành lễ: “Tiểu huynh đệ và
thế tử phủ Trấn Tây Hầu Bách Lý Thành Phong có quan hệ ra sao?”
Bách Lý Đông Quân thu kiếm, trả lời: “Đó là gia phụ.”
Nam tử trung niên đứng giữa bọn họ và người trung niên để ria mép nhìn
nhau một cái, người trước lùi lại một bước, người sau lập tức mỉm cười:
“Hóa ra là tiểu công tử phủ Trấn Tây Hầu tiếng tăm lừng lẫy.”
“Ta tên Bách Lý Đông Quân, tới từ học đường, du lịch qua đây, không liên
quan tới phủ Trấn Tây Hầu.” Bách Lý Đông Quân cẩn thận nhìn bọn họ. Tuy
hai người này luôn rất lễ phép, nhưng trực giác nói với y, có gặp thiếu niên
áo đen người đầy ám khí kia còn hơn gặp bọn họ.
Người trung niên để ria mép mỉm cười: “Tại hạ là Đường Phúc Lộc, vị này là
sư đệ của ta Đường Thiên Lộc, còn vị kia là đại đệ tử của Đường môn thế hệ
này, Đường Liên Nguyệt. Tiểu công tử giá lâm Đường môn mà không thông
báo nên mới có hiểu lầm này. Đúng rồi, thiên hạ đều biết tiểu công tử theo
Lý tiên sinh ra ngoài du lịch, chẳng hay Lý tiên sinh có ở Đường môn
không?”
Lúc này người trung niên tên Đường Thiên Lộc đã cực kỳ căng thẳng, Lý
tiên sinh ở học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-bach-ma-tuy-xuan-phong/3997446/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.