“Sau khi võ công đạt tới một cảnh giới nào đó, hình thức không còn quan
trọng, mà là ý. Chuyển đao ý vô hình thành quyền hữu hình, hắn là người
đầu tiên cũng là người duy nhất trên thế gian. Cho nên ta nhờ hắn mớm
quyền cho ngươi, cũng là ngươi giúp ngươi nhân cơ hội này ăn trộm một
chút đao ý của hắn.” Nam Cung Xuân Thủy uống bát cháo lạnh không biết
cho thêm linh đan diệu dược gì, nói nhẹ như mây gió.
Giờ đã là ngày thứ ba bọn họ ở đây.
Tính cả đêm hôm trước, y đã bị đánh bốn lần, mỗi lần lại tiếp được nhiều
quyền hơn, hôm qua còn đọ sức được tới mười bảy thức. Nhưng cứ ngày
hôm sau là bị đòn nặng hơn hôm trước, hôm qua y còn bị đánh tới mức
chân khí đại loạn, suýt nữa nổi giận phá hủy tiệm rèn, sau đó bị quyền thứ
mười tám của La Thắng đánh cho hôn mê bất tỉnh.
Bách Lý Đông Quân thà chết không chịu uống bát cháo lạnh kia, lắc đầu
quầy quậy: “Hôm nay ta nằm đây, để ta nằm cho đã đi.’
“Yên tâm đi, hôm nay không đánh nữa. Chúng ta sẽ lên đường tới Đường
môn.” Nam Cung Xuân Thủy nói.
Bách Lý Đông Quân bán tín bán nghi nhận bát cháo: “Thế là xong rồi?”
“Tình nghĩa giữa Lý tiên sinh và Binh Thần lập tức không cạn, nhưng chỉ đủ
cho mấy quyền như vậy thôi. Ngươi đã dùng gần hết rồi. Ít nhất, ngươi nhớ
được bao nhiêu về đao ý của hắn, là vận may của ngươi.” Nam Cung Xuân
Thủy vỗ nhẹ lên vai Bách Lý Đông Quân, khiến y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-bach-ma-tuy-xuan-phong/3997441/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.