Trăng sáng sao thưa.
Bách Lý Đông Quân bị đánh như bãi bùn lầy ngã vào phòng ngủ say như
chết, Nam Cung Xuân Thủy lại ngồi một mình bên ngoài phòng, nhìn bầu
trời đêm như đang suy tư gì đó.
“Ngươi rất giống hắn.” Binh Thần La Thắng vốn đã ngủ trong phòng, nhưng
trằn trọc một lúc lâu vẫn khó lòng chìm vào giấc ngủ, muốn hút một hơi
thuốc; nhưng đẩy cửa ra lại thấy Nam Cung Xuân Thủy đứng ngây ra dưới
ánh trăng.
Nam Cung Xuân Thủy mỉm cười: “La Binh Thần cũng không ngủ được à?”
“Đừng gọi ta là La Binh Thần, trong trấn này ta chỉ là một thợ rèn thôi.” La
Thắng ngồi trên bậc thang, châm lửa vào tẩu thuốc, đặt lên miệng hít một
hơi thật sâu.
Nam Cung Xuân Thủy nhìn sang căn phòng bên mé, tiếp đó hỏi: “La Binh
Thần cảm thấy đệ tử quan môn của Lý tiên sinh ra sao?’
La Thắng chậm rãi nhả một ngụm khỏi, nở nụ cười hiếm thấy: “Võ mạch
bẩm sinh, Lý tiên sinh tìm đâu ra tên quái vật này vậy? Hơn nữa thân thể là
được rèn luyện nhờ dược tu, bằng không quyền vừa rồi của ta, người bình
thường đã bị phá hủy cảnh giới, nửa sống nửa chết rồi.”
“Hắn xuất thân từ Càn Đông Thành, là cháu trai duy nhất của Trấn Tây Hầu
Bách Lý Thành Phong, thân thể dược tu là công lao của Nho Tiên Cổ Trần.”
Nam Cung Xuân Thủy phất nhẹ tay áo.
Trong lòng La Thắng thầm chấn động, bất luận là Bách Lý Thành Phong hay
Cổ Trần đều là cái tên đáng kinh ngạc.
“Rất ghê gớm đúng không? Cháu trai duy nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-bach-ma-tuy-xuan-phong/3997440/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.