Trời chiều đã ngả về tây.
Trong trấn tràn ngập mùi đồ ăn, khu trấn vốn khá huyên náo bỗng trở nên
tĩnh lặng. Quầy rèn họ La ngày thường vang vọng tiếng rèn sắt cũng không
còn một bóng người. Trong khoảng sân phía sau lò rèn lại có thêm hai vị
khách, ba người ngồi bên bàn đá, trước mặt là vài món ăn nhỏ không đáng
chú ý và một bình rượu trong càng không bắt mắt.
La Thắng buồn bực rót một chén rượu: “Các ngươi định ở mấy ngày?”
“Ba ngày.” Nam Cung Xuân Thủy lặng lẽ ngồi đó, không uống rượu cũng
không ăn gì.
“Ba ngày, không làm trễ nải chuyện đi đường à?” Bách Lý Đông Quân
không nhịn được hỏi hắn.
Nam Cung Xuân Thủy âm thầm thở dài trong lòng: Ta tìm quyền sư hiếm có
trong thiên hạ giúp ngươi luyện tập, ngươi còn ngại thời gian quá dài? Hắn
lắc đầu: “Từ đây tới Đường môn không xa, đại hội thử độc còn một thời
gian mới bắt đầu, không vội.”
La Thắng bực bội bĩu môi: “Các ngươi ở lại đây làm gì?”
“Lý tiên sinh luôn miệng khen tiên sinh quyền pháp hơn người, ta bị
thương, không thể so chiêu với Bách Lý huynh, cho nên phải làm phiền La
Binh Thần.” Nam Cung Xuân Thủy chậm rãi nói.
La Thắng ném một hạt đậu phộng vào miệng, nhìn Bách Lý Đông Quân với
vẻ khinh thường: “Hắn ấy à? Bảo ta thử đòn với hắn, không sợ đánh chết
hắn à?”
Bách Lý Đông Quân rót cho mình một chén rượu, cầm lấy uống một hơi cạn
sạch. Nhưng vừa đổ vào miệng y đã nhận thấy không đúng, thứ này hoàn
toàn khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-bach-ma-tuy-xuan-phong/3997439/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.