Lúc này Bắc Ly đã bắt đầu vào mùa đông, Thiên Khải Thành cũng có đợt
tuyết rơi đầu tiên.
Còn Nam Quyết vẫn oi bức ẩm ướt, mưa to đột ngột.
Trong một thành nhỏ ở Nam Quyết, mưa rơi tầm tã, một nam tử gương mặt
thanh tú bung cây dù thêu hình ác long, ngẩng đầu nhìn về phương bắc.
“Nghe nói tên Lý Trường Sinh kia rời khỏi Thiên Khải Thành, dẫn theo vị
bằng hữu Bách Lý Đông Quân của ngươi.” Hắn bình tĩnh nói: “Thiên Khải
Thành không còn Lý Trường Sinh, nếu ta muốn bắt một kẻ theo, tuy phải trả
giá đôi chút, nhưng không phải quá khó.”
Người nghe ngươi nói đang ngồi dưới mái hiên của một căn nhà nhỏ để
tránh mưa, mặc bộ áo trắng nhẹ nhàng, không dính chút nước mưa. Hắn
lắc đầu nói: “Ta sẽ tự đi.”
Nam tử cầm dù mỉm cười, thầm nghĩ: Vẫn cứng đầu như vậy.
Lần đầu tiên bọn họ gặp mặt, là hắn vượt ngàn dặm tới bái sư, đi từ Bắc
Man tới Nam Quyết, tay cầm một bức thư đã bị mồ hôi thấm ướt tới mức
khó lòng nhận ra nét chữ. Nhưng đối mặt với Kiếm Tiên ma đầu nổi danh
thiên hạ, cao thủ đệ nhất Nam Quyết thời trước Vũ Sinh Ma, thiếu niên kia
lại không có vẻ gì là sợ hãi. Hắn còn nhớ ánh mắt quật cường của thiếu
niên ngày hôm đó, cũng lời nói cũng quật cường không kém: “Bức thư này
đúng là đệ đệ của ngươi Vũ Sinh Điền viết, nếu ngươi không tin, ta sẽ đi
ngay, nhưng đừng có coi ta là kẻ lừa đảo.”
Cuối cùng, Vũ Sinh Ma chỉ trả lời hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-bach-ma-tuy-xuan-phong/3997442/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.