Mười năm trước
Tắc Hạ Học Đường.
“Ngươi họ gì?”
“Ta họ Lôi.”
“Người trong Lôi môn cũng có thể bái người họ Lý làm sư phụ hay sao? Gia
quy của các ngươi là nghiêm nhất trong giang hồ cơ mà?”
“Một gia tộc bảo thủ, đã không giữ được chí hướng của ta.”
“Chí hướng của ngươi là gì?’
“Chí hướng ở thiên hạ.”
“Quả nhiên vẫn là trẻ con, lời nói thật nực cười.”
Mười năm sau.
Thiên Khải, trong gian nhà của họ Lôi.
Lý tiên sinh của học đường ngồi trên ghế đá, xung quanh là chân khí bừng
bừng, như tiên nhân hàng thế.
Lôi Mộng Sát ngồi một bên, đầu đầy mồ hôi, không dám ngẩng lên.
“Năm đó, con nói chí hướng ở thiên hạ. Ta cười con vẫn là đứa bé. Bây giờ
đứa bé của con đã biết cách mắng người rồi, chắc không còn là trẻ con nữa.
Con nói đi, thiên hạ là cái gì?” Lý tiên sinh thần sắc nghiêm nghị, trầm giọng
nói.
Lôi Mộng Sát tự hỏi một lúc lâu, cuối cùng chậm rãi đáp: “Thiên hạ... khi đó
con trẻ tuổi nông nổi, cho là một nơi để các thiếu niên chinh phạt.”
“Vậy bây giờ thì sao?” Lý Trường Sinh truy hỏi.
“Bây giờ con đã hiểu. Thiên hạ không phải nơi có thể coi thường, bởi vì
thiên hạ do rất nhiều con người sống sờ sờ tạo thành. Trong những người
đó có người yêu mình, có người hận mình, nhưng đa số lại là những người
không quen biết. Nó không nên là nơi chinh phạt của bất cứ ai.” Lôi Mộng
Sát lau mồ hôi trên trán.
Lý Trường Sinh mỉm cười: “Vậy chí hướng của con?”
“Vẫn ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-bach-ma-tuy-xuan-phong/3997417/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.