học đường.
Lý tiên sinh ngồi trên giường, nghe Tiêu Nhược Phong và Lôi Mộng Sát
thuật lại suy đoán về hành tung của Diệp Đỉnh Chi. Ông suy tư một lúc rồi
gật đầu nói: “Đã hiểu.”
Tiêu Nhược Phong nhíu mày: “Xưa nay thất ca và Thanh Vương vốn bất hòa,
nhưng ca ca đã nhận lời con, sẽ không kéo học đường xuống nước. Con
cảm thấy có lẽ chuyện này không liên quan tới thất ca, hay là để con đi hỏi
thử xem.”
Lúc này Lôi Mộng Sát lại im lặng không nói gì, vì hắn biết Tiêu Nhược
Phong rất tin tưởng huynh trưởng của mình, tốt nhất đừng nên nói suy
đoán của mình ra thì hơn.
“Không cần. Cảnh Ngọc vương phủ rất an toàn, mà chẳng phải bây giờ ta
đang muốn Diệp Đỉnh Chi có chỗ an toàn à?” Lý tiên sinh cười nói: “Vậy thì
không cần chuốc thêm phiền toái nữa.”
Tiêu Nhược Phong gật đầu: “Tiên sinh nói đúng, nhưng hắn cứ ở lại đó
cũng không ổn.”
Lý tiên sinh đứng dậy, khóe miệng hơi nhếch lên, đi ra ngoài cửa: “Yên tâm
đi. Nếu đã biết hắn ở đó, vậy ta sẽ mang hắn đi. Chuyện này, các con không
cần xen vào nữa.”
Lý tiên sinh đi tới cửa, Bách Lý Đông Quân đang ngồi ở cạnh cửa, có vẻ như
vẫn nấp ở đó nghe lén. Bách Lý Đông Quân nghe động tĩnh, ngẩng đầu lên
thấy Lý tiên sinh, nhưng dường như không ngại ngùng gì khi bị phát hiện,
cũng không mở miệng hỏi câu nào.
“Đã nghỉ ngơi nhiều ngày rồi. Ba ngày sau, ta sẽ dẫn con tới gặp bằng hữu
của con, đưa hắn rời khỏi.” Lý tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-bach-ma-tuy-xuan-phong/3997399/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.