Chân Võ Quán. 
Đạo nhân song đồng ngồi trong sân, đang tĩnh tâm đả tọa, nhưng cửa đạo 
quán lại mở ra. 
Hắn mở mắt: “Đáng ra hôm nay chỉ có một nhóm người tới đây thôi chứ?” 
Tiêu Nhược Phong và Lôi Mộng Sát đứng ngoài cửa, hai người một được 
toàn bộ Thiên Khải Thành tôn trọng, gọi là tiểu tiên sinh bên dưới Lý tiên 
sinh ở học đường; một người khác thì chẳng tôn trọng ai trong Thiên Khải 
Thành, to mồm dám mắng cả Lý tiên sinh. Nhưng sau khi vào đạo quán, 
thần sắc của cả hai đều rất cung kính. 
“Mục đạo nhân.” Tiêu Nhược Phong cúi đầu nói. 
Đạo sĩ được gọi là Mục đạo nhân có vẻ khá kinh ngạc: “Sao lại là các 
ngươi?” 
Tiêu Nhược Phong cười khổ một tiếng: “Chúng ta nhận được một số tin tức, 
hình như có kẻ ngụy trang thân phận, lẻn vào kỳ thi của học đường.” 
“Phải, là đạo sĩ kia là đệ tử của Lữ Tố Chân, tên là Vương Nhất Hành, không 
phải Triệu Ngọc Giáp. Nhưng với quan hệ giữa Lữ Tố Chân và Lý tiên sinh, 
chắc hẳn chuyện này là Lý tiên sinh bày mưu tính kế, không cần ngạc 
nhiên.” Mục đạo nhân lại không hề bất ngờ. 
Sắc mặt Tiêu Nhược Phong vẫn rất nghiêm trọng, hắn lắc đầu nói: “Không 
chỉ có Triệu Ngọc Giáp, còn có kẻ khác. Vừa rồi bọn họ đã tới?” 
“Đúng vậy.” Mục đạo nhân gật đầu. “Không biết Lý tiên sinh có ý gì, nhưng 
nếu Lý tiên sinh đồng ý nhường, thật ra ta muốn nhận một đệ tử.” 
“Bọn họ đã được đi, xem ra đã thông qua khảo nghiệm của Mục đạo nhân. 
Nhưng Mục 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-bach-ma-tuy-xuan-phong/3997379/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.