Ly Hỏa là người rất bình tĩnh, cho nên hắn có thể phân tích ra phía sau Bạch
Phát Tiên và Tử Y Hầu còn một người khác, cho nên mới có thể nhẫn nhịn
tới thời khắc này mới thật sự ra tay, cho nên Bách Lý Lạc Trần mới lựa chọn
hắn làm ảnh hộ vệ của tiểu công tử. Nhưng cho dù là Ly Hỏa, vẫn có người
và chuyện khiến hắn mất bình tĩnh.
Thế gian này chỉ có một, đó chính là đệ đệ của hắn, tung tích của Sát Nhân
Vương - Ly Thiên.
Chung Phi Ly khẽ mỉm cười, cầm phán quan bút lướt xa tới ba con phố, lúc
này rốt cuộc Ly Hỏa cũng ổn định được tâm trạng, hắn dừng bước, xoay
người, nhưng Chung Phi Ly lại đột nhiên lượn lại, xuất bút đánh về phía Ly
Hỏa.
“Ngươi cố ý dụ ta rời khỏi?” Ly Hỏa xuất quyền đỡ lấy phán quan bút kia.
“Đúng là ta cố ý dụ ngươi rời khỏi, nhưng biết tung tích của Ly Thiên cũng
là thật.” Chung Phi Ly thân hình quỷ dị, dễ dàng né tránh quyền của Ly Hỏa.
Còn trên con đường vừa rồi.
Kiếm gỗ của Vương Nhất Hành về trước mặt hắn, nhưng thanh kiếm gỗ vừa
rồi còn lóng lánh sắc đỏ, lúc này lại ảm đạm không chút ánh sáng, ngay cả
sắc mặt của Vương Nhất Hành cũng không được tốt, có vẻ như chiêu kiếm
vừa rồi đã rút cạn sức lực.
“Chiêu kiếm rất lợi hại.” Bạch Phát Tiên nhìn hắn, thần sắc kính nể từ tận
đáy lòng.
Doãn Lạc Hà bảo vệ trước mặt Vương Nhất Hành, vừa rồi cô đã dùng ống
tay áo của mình, hiện giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-bach-ma-tuy-xuan-phong/3997378/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.