Diệp Đỉnh Chi và Bách Lý Đông Quân ở dưới đài thảo luận về tỷ võ bên trên, 
đúng là không hề gián đoạn. Cứ một lúc là hai người lại đưa ra một số kết 
luận, nhưng tình cảnh hai người quá không coi ai ra gì... Không ngờ lại 
chẳng hề phát hiện ra Doãn Lạc Hà luôn đứng sau lưng bọn họ. 
“Thế này... gọi là biết người biết ta mới có thể đắc thắng.” Diệp Đỉnh Chi 
cười xấu hổ. 
“Chúng ta cũng có bảo ngươi nghe đâu...” Bách Lý Đông Quân lẩm bẩm. 
“Tới đây nào, chúng ta đánh cược một phen xem ai sẽ thắng.” Doãn Lạc Hà 
không dây dưa trong đề tài này nữa, đột nhiên nói. 
“Đánh cược?” Diệp Đỉnh Chi sửng sốt. 
“Vì sao phải đánh cược?” Bách Lý Đông Quân lấy làm khó hiểu. 
“Cho vui. Chúng ta mỗi người đặt cược một trăm lượng nhé?” Doãn Lạc Hà 
giơ hai tay vỗ vai hai người, nở nụ cười gian xảo: “Trận cuối rồi, không cược 
thì không còn cơ hội.” 
Diệp Đỉnh Chi mỉm cười: “Ta cược Gia Cát Vân thắng.” 
Bách Lý Đông Quân gật đầu: “Ta cũng cược Gia Cát Vân.” 
Doãn Lạc Hà gãi đầu: “Thế thì còn gì mà đánh cược... ta cũng đặt Gia Cát 
Vân.” 
Tuy Tạ Thương Sơn che mắt thi triển đao pháp, nhưng trong lòng mọi 
người hắn vẫn không phải đối thủ của Gia Cát Vân, dù sao danh tiếng của 
Gia Cát gia vẫn rất lớn, còn Lĩnh Nam Tạ gia chỉ là một thế gia giang hồ hơi 
có tiếng một chút mà thôi. 
‘Xoạt’ một tiếng, một đao của Tạ Thương Sơn vạch rơi ống tay áo của Gia 
Cát Vân. 
Gia Cát Vân cũng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-bach-ma-tuy-xuan-phong/3997367/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.