Lý tiên sinh của học đường đứng trên mái hiên, làn gió thổi bay mái tóc
trắng của ông, ông khẽ mỉm cười, nhìn bên dưới.
Hóa ra đây là Lý tiên sinh của học đường! Chính là người xé tan võ bảng, tự xưng là thiên hạ không ai có thể đánh giá
ta, Lý tiên sinh tuyệt thế!
Hóa ra trông ông ấy như vậy, Lý tiên sinh thành danh đã vài chục năm,
trong lòng rất nhiều người, hình tượng của ông là một ông lão mái tóc
trắng xoá. Nhưng nhìn người trên mái hiên, tuy cũng tóc trắng, nhưng mặt
mày chỉ mới trung niên, trong giọng nói, trong ánh mắt, còn mang theo khí
chất phong lưu.
“Như vậy, xin hỏi vòng thi cuối diễn ra lúc nào?” Chỉ có Bách Lý Đông Quân
từng gặp Lý tiên sinh, cho nên trong lòng không mấy chấn động, chỉ thiếu
kiên nhẫn hỏi vấn đề mà mình muốn biết nhất. Vì y muốn... tới Điêu Lâu
Tiểu Trúc uống Thu Lộ Bạch đó.
Nhưng những người khác ở đây không cảm thấy như vậy.
“Giờ là lúc cho ngươi nói à?”
“Có thể không ngắt quãng chúng ta chiêm ngưỡng phong thái của Lý tiên
sinh không?”
“Có bệnh không đấy!”
“...”
Lỗ tai Bách Lý Đông Quân như muốn nổ tung, bực tức nói: “Chẳng phải vẫn
là người thôi à, có gì đặc sắc đâu.”
“Bách Lý Đông Quân.” Lý tiên sinh đột nhiên nói.
Bách Lý Đông Quân sửng sốt: “Công tử ta ở đây.”
“Ngươi vội vội vàng vàng như vậy, có phải định đi uống Thu Lộ Bạch
không?” Lý tiên sinh lại hỏi.
Bách Lý Đông Quân lại sửng sốt: “Làm sao ông biết.”
“Thu Lộ Bạch một tháng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-bach-ma-tuy-xuan-phong/3997368/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.