Sau hai canh giờ quyết đấu, vòng thi võ trong Kim Võ Trường đã qua hơn
nửa, nhưng Diệp Đỉnh Chi và Bách Lý Đông Quân vẫn chưa thấy được người
mà bọn họ muốn chờ, thậm chí hắn còn không xuất hiện ở đây.
Gia Cát gia, Gia Cát Vân.
“Ta muốn xem hắn đánh xong đi uống rượu, sao còn chưa tới lượt.” Bách Lý
Đông Quân nhìn khắp nơi xung quanh.
“Yên tâm đi, cho dù hắn xuất hiện ở đây, ngươi cũng không tìm thấy hắn.
Thuật Kỳ Môn Độn Giáp, quỷ thần khó lường, huống chi là thuật Kỳ Môn
Độn Giáp của Gia Cát gia.” Diệp Đỉnh Chi mỉm cười: “Chẳng bằng quan sát
trên võ đài xem có ai khác đáng chú ý không.”
“Tại hạ Lạc Dương Tân Lộ, xin được chỉ giáo thêm.” Tân Lộ mặc một bộ áo
đen, khẽ cúi đầu, thần sắc khiêm tốn.
Người đối diện cũng chắp tay: “Huyễn Kiếm Trang - Vương Thiên Hưng.”
“Người này là dùng độc.” Diệp Đỉnh Chi nhìn sang Bách Lý Đông Quân:
“Độc và ám khí là khó phòng bị nhất, cho nên ngươi cũng phải chú ý tới Tân
Lộ này.”
“Nhưng ta không sợ độc.” Bách Lý Đông Quân nhún vai.
“Ngươi là La Hán Kim Thân hay sao?” Diệp Đỉnh Chi bĩu môi.
“Cũng gần như vậy.” Bách Lý Đông Quân cười đắc ý, nghĩ thầm trong lòng,
ta là cháu ngoại của gia chủ Ôn gia, độc thuật trong thiên hạ thì Ôn gia là
đệ nhất, ngay cả Đường môn cũng chỉ có thể xưng là đệ nhị. Lạc Dương
Tần Lộ này làm gì có thứ hạng trong chuyện dùng độc.
Trên đài tỷ võ, Vương Thiên Hưng đã rút kiếm, còn Tân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-bach-ma-tuy-xuan-phong/3997366/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.