Chương trước
Chương sau
Sau khi bắt được con ấn, Lục Tử Hàng thể hiện cú xoay người trên không sau đó đá văng hộp thủy tinh đó về phía Hàn Phong và Lam đang đứng, rồi hạ cánh an toàn đứng vững trên mặt đất. Thấy chiếc hộp thủy tinh đang bay về phía mình, Hàn Phong và Lam nhanh chóng né đi, thế là hộp thủy tinh đó bay thẳng vào chiếc ghế ở vị trí cao nhất.

Do va đạp quá mạnh, hộp thủy tinh đập vào con chim ưng trên ghế đó và vỡ vụn, tiếng vỡ của thủy tinh vang đến chói tai những mảnh vụn bay tứ tung. Thẩm

Vũ Thần nhanh chóng kéo Vương Gia Ninh đang đứng bên cạnh sang một bên tránh những mảnh vụn va vào người cô.

Những mảnh thủy tinh rơi xuống đất, một lúc sau xung quan cũng trở nên yên lặng. Nhìn thấy con ấn trong tay Nhiếp Viên Thành, Hắc và Lam đưa ánh mắt đấy khó hiểu nhìn sang Hàn Phong. Anh ta không đáp lại ánh mắt của họ, chỉ chậm rãi ngồi xuống rồi lên tiếng.

“ Quả nhiên không hổ danh là Lục Tử Hàng.”

“ Anh tốt nhất hãy nhìn cái hộp thủy tinh đó, số phận của anh sẽ giồng nó nếu như anh giám một lần nữa động vào con ấn này. Mà không chỉ riêng anh, cả cái căn cứ này cũng sẽ chôn cùng con ấn.” Lục Tử Hàng đầy lạnh lẽo lên tiếng, sau đó đưa mắt nhìn sang Hàn Phong và Lâm Hi đang đứng trên tầng hai.

Thấy hắn nhìn mình bằng ánh mắt lạnh lẽo, Lâm Hi có chút run rẩy. Cô biết, Lục Tử Hàng là người nói được, làm được.

“ Đi thôi.” Lục Tử Hàng xoay người, đi đến bên Vương Gia Ninh sau đó ôm eo rồi kéo cô rời đi.

Những người khác cũng nhanh chòng xoay người rời đi theo họ. Đi đến bên những chiếc xe, bọn họ ngồi vào xe và xe bắt đầu lăn bánh rời đi. Ngồi trong xe, Vương Gia Ninh không nhị được quay sang mở lời khen ngợi Lục Tử Hàng.

“ Chồng à, vừa nãy anh đẹp trai lắm đó.”

“ Khen không thôi à?” Khóe miệng Lục Tử Hàng nhếch lên, hắn quay sang hỏi cô.

“ Chả thế nữa.” Vương Gia Ninh biết hắn muốn gì nhưng cô không cho đấy, muốn trêu trọc tên này thêm một lúc nữa.

“VƯƠNG GIA NINH” Lục Tử Hàng thấy cô như thế liến gần giọng gọi tên cô.

Cô thấy hắn như thế liền quay sang, vuốt ve khuôn mặt đẹp trai đối diện rồi đặt lên môi hắn một nụ hôn rồi quay người đi nhìn ra bên ngoài. Lục Tử Hàng thấy không thỏa mãn liền kéo cô vào lòng muốn tiếp tục nụ hôn còn dang dở kia thì bị tiếng của Nhiên cắt ngang.

“ Hai người xem tôi là không khí à?”

Vương Gia Ninh liền đẩy Lục Tử Hàng ra, ngại ngùng quay người rời đi. Còn Lục Tử Hàng thì ánh mắt hình viên đạn nhìn lên người đang ngồi ở vị trí lái xe.

Bỗng một tiếng nổ lớn truyền đến, chiếc xe đi đầu đã bị nổ túng và người ở trong đó cũng vậy. Nhiên và những xe khác nhanh chóng đạp phanh dừng lại.

* Có bom." Tuấn Hào lớn tiếng cảnh báo những chiếc xe khác.

Tất cả những người khác nhanh chóng xuống xe, nhưng đã không kịp rồi chiếc xe thứ hai tiếp tục phát nổ. Trong hai chiếc xe đó đều là người của Nhiếp Viên

Thành. Những người trong mấy chiếc xe liền xuống khỏi xe, Nhiên cúi xuống kiểm tra gầm xe của bọn họ.

“ Đmn, tận ba quả."

“ Lão đại, xe của chúng ta có tận ba quả." Nhiên nhanh chóng bẩm báo với Lục Tử Hàng.

Hắn không nói gì, ánh mắt lạnh lẽo nhìn về hai chiếc xe đang bốc cháy phía trước.

“ Thông báo với những xe khác, nhanh chóng kiểm tra.” Vương Gia Ninh nói với Nhiên đi thông báo với các xe khác.

“ Mau chóng kiểm tra." Nhiên chạy đi nói với những người khác.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.