Bọn họ đưa mắt nhìn vào tất cả các cái ghế, sau đó lần lượt nhìn vào các tách trà đã được pha sẵn trên bàn đầy cảnh giác. Vương Gia Ninh lên tiếng.
“ Ngồi xuống trước đi."
Chỗ của cô nằm ở ghế thứ ba ở hàng ghế đối diện với Lục Tử Hàng và sau Vương Sở Minh, Thẩm Vũ Thần. Nghe thấy lời của cô, tất cả bọn họ cũng ngồi xuống ghế của mình, ổn định vị trí bầu không khí ở sảnh chính vô cùng yên ắng, Hàn Phong từ nãy giờ chưa từng rời mắt khỏi Vương Gia Ninh, điều này cô và những người khác đều đã phát giác ra. Thấy thế, cô lên tiếng phá tan đi bầu không khí yên ắng đó
“ Hàn thiếu, chắc hẳn anh cũng đã biết chúng tôi đến đây với mục đích gì rồi đúng chứ?”
Hàn Phong bất chợt nhíu mày, anh ta cảm thấy mình với cô dường như trở nên rất xa lạ. Anh ta lấy lại tinh thần, rời mắt khỏi cô, đưa mắt quét qua một lượt những người đang ngồi ở dưới, trầm ổn lên tiếng.
“ Tại sao tôi phải đưa lại cái đó cho các người?”
“ Anh bị đần à?” Vương Gia Ninh đưa mắt nhìn lên Hàn Phong, không chút khách khí lớn tiếng chửi anh ta.
Nhiên với Hạo Xuyên không nhịn được bật cười trước câu chửi của Vương Gia Ninh. Hạo Xuyên không ngờ được, bao lâu nay hắn chưa từng thấy cô lớn tiếng chửi Hàn Phong, thậm chí cô chưa từng lớn tiếng với anh ta mà nay lại lớn tiếng chửi Hàn Phong bị đần.
“ Anh đã đi trộm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-thieu-phu-nhan-lai-gay-su-roi/3513759/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.