- Tôi không biết núi tập trung Nhẫn Thần, nhà tôi cũng không ở đó.
Thiếu nữ thuần âm nghiêm túc nói:
- Nhà tôi ở vùng dân cư ngoại ô Tokyo!
- Sao có thể như vậy?
Vô Mộng kinh ngạc.
- Bất kể ở đâu cũng giống nhau.
Thường Nhạc thản nhiên cười, nói tiếp:
- Nếu tôi đến nhà em cầu hôn, em có đồng ý không?
Thiếu nữ thuần âm lúc này mới tỉnh lại, Thường Nhạc không thân cũng chẳng quen cô, tại sao lại giúp cô? Cô ngẩng đầu nhìn Thường Nhạc, chậm rãi nói:
- Anh rất tuấn tú, nhưng anh có tiền không? Nếu không có tiền anh đừng đến nhà tôi để bị mất mặt, mẹ tôi nhất định sẽ quét anh ra khỏi nhà!
- Tiền không thành vấn đề!
Thường Nhạc tự tin mỉm cười.
- Ha ha, vậy là tốt rồi, đi thôi, tìm một anh đẹp trai, bảnh bao làm chồng cũng không tệ nha!
Thiếu nữ thuần âm vui vẻ kêu lên:
- Tôi tên là Huyễn Linh, anh có thể gọi tôi là Tiểu Linh!
- Thật đúng là một cô bé khờ, mới gặp lần đầu đã đồng ý gả cho một tên sắc quỷ rồi, haizz, con gái bây giờ thật *** trâu bò quá đi!
Tiểu Bảo ở bên cạnh rung đùi đắc ý thì thầm.
Thường Nhạc liếc mắt đã đoán ra suy nghĩ trong đầu Tiểu Bảo, xòe tay nói:
- Cần mang một ít lễ vật đến cầu hôn, Tiểu Bảo cống hiến chút đi!
Bởi vì tổn thất to lớn lúc đàm phán, lần này tiểu tham tiền vô cùng hào phóng, trực tiếp đưa tới tay Thường Nhạc một cái túi, lưu luyến nói:
- Đây chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-phong-luu/1538309/chuong-294.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.