- Ầm!
Thường Nhạc còn chưa kịp phản ứng, thân thể đã phải chịu một chưởng thật mạnh.
Dưới cơn đau, Thường Nhạc mở choàng mắt, đã thấy một con rồng to lớn ở trước mặt mình, quơ móng vuốt, rõ ràng một đòn vừa rồi là từ móng vuốt của con rồng.
- Fuck, biến gì mà nhanh vậy!
Thường Nhạc đổ mồ hôi, vừa nãy Đệ Nhị Mộng còn là một con cừu nhỏ dịu dàng, chớp mắt đã biến thành một con rồng cái hung hăng, biến hóa cũng lớn quả đi!
Trong lúc hắn còn đang kinh ngạc, một luồng gió đánh thẳng vào hắn, đó chính là cái đuôi của Đệ Nhị Mộng, nếu như bình thường, Thường thiếu gia còn dám dùng sức, bây giờ, hai người đã tới giới hạn, chỉ cần hơi bất cẩn thì quan hệ của hai người sẽ hỏng mất, cho nên việc duy nhất Thường Nhạc có thể làm là tránh né.
- Ầm!
Khi đuôi tiếp xúc với mặt đất, cả căn phòng rung lên dữ dội.
- Bảo bối, đừng đùa nữa được không?
Mắt thấy cái đuôi kia chuẩn bị quất tới, Thường Nhạc vội vàng phất tay, tỏ ý đầu hàng!
Hai từ “bảo bối” này khiến thân hình con rồng run lên, cái đuôi bỗng dừng lại.
Ánh mắt Thường Nhạc sáng lên, tuy rằng vừa rồi động tác có chút thô bạo, nhưng có thể kịp thời hối cải, ha ha, tất cả không tính là muộn! Hắn nảy ra ý định, trên mặt hiện lên nụ cười phóng khoáng:
- Bảo bối, tấm lòng ấm áp của tôi mãi mãi rộng mở cho em.
- Hỏng rồi!
Trong chớp mắt, một ngọn lửa mãnh liệt từ miệng rồng phun ra ngoài,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-phong-luu/1538308/chuong-293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.