Tần Minh vừa nhìn đã nhận ra, lúc trước ở thành phố Tinh Hải, người đàn ông đó tên Lý Tinh Hồng, ngang tàng hống hách có gia thể thâm sâu, nghe nói từng ngồi tù. “Whoa, đó là Lý Tinh Hồng sao? Không ngờ anh ta lại đến đây”
“Đúng là nhà quê, Lý Tinh Hồng được thả ra lâu rồi. Ha ha, anh ta vẫn kiên trì với cô gái nhà họ Tôn như vậy.
“Tôn Thường Hi đúng là xinh đẹp thật, thân phận gia thế của cô ấy rất xứng với nhà họ Lý."
“Ha ha, nhưng cô cả nhà họ Tôn không muốn mà, Lý Tinh Hồng cũng chẳng phải người tốt gì?
Con cháu họ Triệu bên này thấy có chuyện để hóng hớt thì ai nấy cũng phớt lờ Tần Minh.
Nhưng thấy Lý Tinh Hồng bám lấy Tôn Thường Hi, giống như lúc trước ở thành phố Quảng còn cầm theo hoa, đang nhiệt tình theo đuổi Tôn Thường Hi.
Tôn Thường Hi cũng quay đầu nhìn Tần Minh ở bên này, nhưng cô không đi qua, bởi vì cô rất rõ Tần Minh ở trước mặt đang đóng giả thành người khác, phải làm chuyện bí mật, cô không thể gây phiền phức cho Tần Minh.
Nhưng Tần Minh rất tức giận, anh định tới đó.
Triệu Nhược Thi thấy được vẻ mặt Tần Minh thay đổi thì lập tức kéo anh lại, nói: “Triệu Chính Ngôn, anh làm gì thế? Đừng nhiều chuyện, không đắc tội nổi với nhà họ Lý đâu”
Triệu Côn cũng chế giễu: “Thằng bất tài mày qua đó để bị đập à?”
“Ha ha ha, muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân đấy. Cũng không xem thử nhà họ Lý nặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127518/chuong-820.html