Tần Minh liếc nhìn Tống Nghĩa Tinh và Tống Nghĩa Linh, hai anh em mặc trang phục lộng lẫy đi vào hội trường, còn vẫy tay với anh. Tần Minh đoán chắc là họ có nhiệm vụ nên cũng không nói gì nhiều.
Lúc này Trương Toàn Chân cũng đi tới, bảo: “Tiểu Triệu có tài năng trời cho, sau khi tôi làm phép và thay đổi thì đã có thay đổi rất lớn, tin là mọi người cũng cảm nhận được.
Triệu Tụng Lễ kích động nói: “Vâng, Trương chân nhân không hổ danh là bậc cao nhân của Hổ Long Sơn, tôi rất khâm phục”
Tần Mặc hỏi: “Trương chân nhân, vậy bệnh của con trai tôi có thể chữa khỏi không?”
Trương Toàn Chân cố ý làm ra vẻ uyên thâm, nói: “Cái này phải xem duyên phận.
Có ý né tránh vấn đề, Trương Toàn Chân nói: “Cậu Triệu này, có vẻ ba cậu vẫn không muốn nói chuyện với tôi cho lắm.
Triệu Tụng Lễ cười khổ bảo: “Tính ba tôi là vậy, có thể ông ấy vẫn chưa buông bỏ, nhưng lần trước tôi có nhắc với ông ấy chuyện ông nhận Chính Ngôn làm học trò, ông ấy biết rồi, cũng không phản đối hay trách móc gì tôi cả."
Trương Toàn Chân nói: “Lát nữa để Triệu Chính Ngôn theo tôi nói chuyện với ông ấy đi, cậu phải tạo cơ hội cho tôi.
Triệu Tụng Lễ cưng chiều sờ Tần Minh, nói: “Vâng, ông cứ yên tâm. Ba tôi vẫn rất thích Chính Ngôn.
Tần Minh nghe mà không hiểu mô tê gì, Triệu Trinh thích Triệu Chính Ngôn, con trai của đứa con riêng này?
Nghe có hơi không đáng tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127516/chuong-818.html