Tần Minh giơ tay: "Một tỷ.
Một câu nói nhẹ nhàng nhưng lại thu hút sự chú ý của tất cả mọi người, ai nấy đều nhìn Tần Minh với vẻ không thể tin nổi.
"Cậu nhóc này là ai vậy? Mới ra giá đã lên thẳng một tỷ? Có biết chơi không vậy?" “Công tử bột lấy tiền ông già ra khoe khoang nhỉ, nhưng hai người phụ nữ bên cạnh cậu ta trông tuyệt thật.”
"Chẳng phải cô gái đó là Lâm Vũ Nhu của nhà họ Lâm à?"
"Có ai biết cậu nhóc này không? Cái danh học trò của Trương chân nhân thì nổi tiếng thật đấy nhưng tên thật là gì vậy?"
"Không biết, chẳng phải ban nãy cậu nhóc này bị cậu Thiệu chọc tức hay sao? Ha ha, giới trẻ đúng là dễ giận thật.
Tần Minh chợt cười với người đàn ông đeo kính: "Ha ha ha, tôi có lỗi quá. Tôi chỉ khinh thường cậu thôi mà, cậu cần gì chứng minh với tôi? Đánh đổi tiền của mình à?"
"Ha ha... Cậu Thiệu cậu cũng ác quá rồi đấy, xem cậu ta tức chưa kìa, mới
"Đúng rồi, lát nữa cục trưởng Tôn sẽ bắt cậu đấy."
Cậu Thiệu cười mỉa: "Ui chao, cục trưởng Tôn, những gì tôi nói là thật mà. Tôi nói cậu ta có một tỷ, chẳng phải chỉ có thể mua một hai món rẻ tiền ở đây thôi sao? Nếu tôi làm bạn ông giận thì cục trưởng Tôn cũng đừng để ý nhé.
Tôn Nhân Binh chỉ lo uống trà của mình, nói:
"Đại sư sẽ không chấp nhặt với cậu nhưng không phải đại sư chỉ có một tỷ thôi đâu."
Ông chủ Đổng cũng chen vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127451/chuong-753.html