Tần Minh cười: “Tôi nhớ khi tôi mười bốn tuổi bị người ta dùng búa đập mạnh vào lưng chỗ trái tim, lúc đó tôi suýt chết đấy. Sức lực của anh thế này còn yếu lắm.
A Huyền nhướng mày, vẻ mặt trở nên nghiêm trọng, gã nghĩ thầm: “Tên này đã trải qua cái gì vậy? Bị người ta dùng búa đập vào trái tim.
Người nhà họ Tôn cũng ngớ người, đây chẳng phải là con của Triệu Tụng Lễ, con riêng của nhà họ Triệu sao? Dù chán ghét đứa trẻ ấy thế nào đi chăng nữa thì cũng mang huyết thống của nhà họ Triệu, hồi nhỏ còn bị ngược đãi tàn ác như vậy ư? Một đứa trẻ mới mười bốn tuổi lại bị búa đập vào tim? Sao mà sống được cơ chứ?
“Đắc ý vênh váo!” A Huyền giận dữ xông lên một lần nữa.
Tuy nhiên, Tần Minh bỗng phun một búng máu ngậm trong miệng xuống dưới đất, đúng vị trí A Huyền sắp đặt chân, không lệch một li.
Con người của A Huyền co lại, ngay khi gã giẫm xuống đất thì bị trượt chân.
“Không thể nào, đây chỉ là trùng hợp thôi đúng không?”
A Huyền trượt chân, cơ thể ngã nhào về phía trước, trong lòng vô cùng chấn động:
“Hay là cậu ta đoán trước được?”
Tần Minh đoán trước được, nhưng cũng chỉ đoán được sự phẫn nộ và nôn nóng của đối thủ mà thôi.
Sau vài lần không đánh ngã được mình, Tần Minh cảm nhận rõ hô hấp của A Huyền trở nên gấp gáp hơn, dẫu sao anh cũng luyện tập phương pháp hô hấp thổ nạp mỗi ngày cho nên dễ dàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127434/chuong-736.html