Nắm đấm tung ra trước, bước chân theo sát phía sau, vậy mà lại nhằm thẳng vào yết hầu của Tần Minh.
“Cẩn thận!”
Tôn Thường Hi và Lâm Vũ Nhu đồng thời kêu lên.
Hét xong, hai người họ lại nhìn nhau, dường như họ cảm nhận được được thứ tình cảm nào đó trong đôi mắt của đối phương.
Ngay khi tiếng hét vừa dứt, nằm đấm của A Huyền sượt qua má Tần Minh, đòn quyền xé gió. Tần Minh cảm nhận rõ ràng sức lực mạnh mẽ của gã, vì thế mà mặt anh rách ra và đổ máu.
Bịch!
Nhưng Tần Minh cản được đòn tấn công này, tuy anh học Thái cực tán thủ chưa lâu nhưng về khoản đánh đấm phố chợ thì anh lành nghề vô cùng.
Trong khoảnh khắc đỡ được nắm đấm của đối phương, Tần Minh lập tức nhào lên và dùng hết sức toan đẩy A Huyền ngã xuống đất.
Tuy nhiên A Huyên có dày dặn kinh nghiệm, đôi chân vững chắc, cơ thể liên tục lùi về sau, tuyệt nhiên không bị Tần Minh đẩy ngã.
Mà trong nháy mắt gã xoay người lại, nhanh chóng vòng ra sau lưng Tần Minh, tiếp đó đập cùi chỏ xuống lưng anh một cách tàn nhẫn.
“Á! A!”
Tần Minh ăn đòn đau ngay giữa lưng, anh phun ra một búng máu, cơ thể ngã nhào về phía trước.
“Ôi!”
Người nhà họ Tôn thấy Tần Minh lại bị đánh trúng thì vô cùng lo lắng, anh sắp ngất xỉu và chắc chắn những người này sẽ mất đi trụ cột của họ.
Từ khi trông thấy ông cụ Tôn, họ chưa hề nói câu nào, có lẽ là bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127433/chuong-735.html