Triệu Chính Đình nói tiếp: “Chứ còn gì nữa! Ba nhìn nó đi, gặp khách quan trọng mà còn mặc thế này. Lát nữa khách quý nhà họ Tôn tới, nó sẽ lại khiến nhà ta xấu hổ”
Triệu Tụng Lễ nhìn Tần Minh rồi quát: “Con thay quần áo đi, đây là nơi cao cấp, không phải nơi giao đồ ăn. Thư ký Triệu, đưa nó đi thay quần áo đi!”
Tần Minh rất buồn bực, đây là người nhà kiểu gì vậy? Ai cũng ghét bỏ anh, lẽ nào Triệu Chính Ngôn không phải con ruột?
Tần Minh hết sức bất mãn, anh cần thay đổi ấn tượng của thân phận hiện tại, anh nói với vẻ cương quyết:
"Nếu như tôi làm mọi người mất mặt thì tôi đi là được chứ gì, vì sao nhất định phải bắt tôi đến?"
Anh cả Triệu Chính Đình nói với vẻ bất mãn: "Mày ăn của nhà, lấy của nhà, góp sức cho nhà chẳng phải là điều đương nhiên sao? Mày còn muốn bướng bỉnh tới khi nào? Mày định làm đồ vô dụng ngày ngày ngồi ăn rồi chờ chết sao? Mày không biết mọi người đều gọi mày là tên vô dụng hay sao mà còn không biết xấu hổ. Mày có thể bái Trương chân nhân làm thầy là nhờ ba giúp đỡ đấy. Đã được lời còn không cố gắng cho nhà, sao tao lại có đứa em ăn hại như mày cơ chứ!"
Tần Mặc dịu dàng nói: "Tiểu Ngôn, đừng quậy phá nữa. Việc này rất quan trọng. Chính Đình con đừng nói nữa."
Triệu Chính Đình bất mãn khoanh tay, nói: "Bây giờ trong nhà xảy ra chuyện lớn, có thể nói là lúc sống chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127381/chuong-683.html