Triệu Tụng Lễ không chỉ mất tiền mà còn không cứu được người về, đang trong giai đoạn khó khăn thì công ty bảo hiểm cũng gặp sự cổ, đột nhiên cần đến hàng chục tỷ để quay vòng vốn. Vì vốn đầu tư ban đầu công ty họ đã vay rất nhiều nên bây giờ hầu hết các ngân hàng đều không cho họ vay thêm nữa.
Đồng thời cũng cần đi cứu các nhân viên Hoa Hạ ở mỏ dầu và châu Phi về.
Đây là mượn cả tiền và người.
Hơn nữa Tần Minh còn loáng thoáng nghe ra được, không chỉ Triệu Tụng Lễ bị liên luỵ, mà nhà họ Tần cũ ở Thượng Hải cũng gặp vấn đề tương tự.
Tần Minh thầm nghĩ: “E rằng không phải nhà họ Tần cho rằng đây là mối làm ăn tốt, mà là Tần Mặc muốn kiếm tiền cho chồng nên dùng tiền nhà mẹ đẻ, kết quả lại đầu tư vào đất nước xảy ra loạn lạc, sau đó mất tiền, công nhân được cử đi cũng không rõ sống chết thế nào.
“Haiz, thật nhàm chán.”
Tần Minh lắc đầu, cảm thấy không hứng thú với chuyện vớ vẩn này, Tống Dĩnh sẽ giải quyết,
Anh nhìn sang bên cạnh, Triệu Chính Đình là một người đàn ông gầy gò, dáng người không cao, mang lại cho người khác cảm giác hơi yếu ớt, nhưng anh ta lại đang chăm chú lắng nghe cuộc trò chuyện.
Còn cô em gái được nhận nuôi Triệu Nhược Thi thuộc dòng thứ của nhà họ Triệu lại là người đẹp tiêu chuẩn. Cô ta có khuôn mặt tròn, có da có thịt nhưng không béo, ngược lại còn thấy đáng yêu. Mái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127380/chuong-682.html